BẤT ÁI THÀNH HÔN - Trang 370

chuyện không phải như thế, nên bảo vệ nó thế nào cho nó không bị
tổn thương. Cô thúc thủ vô sách (không có cách nào), hoàn toàn
không biết làm gì bây giờ.

Tựa vào lòng Lâm Lệ, Tiểu Bân nhẹ nhàng nói: “Lần trước bà

nội gọi điện thoại cho ba con nghe thấy.” Bà nội bảo ba đến thăm nó,
nhưng mà ba không muốn, nó biết ba vẫn không thích nó, lần trước
bà nội và dì nói muốn em gái, cho nên có phải vì có em gái rồi, cộng
thêm vốn không thích nó nên ba quyết định không cần nó nữa?

Nghĩ tới, giọt nước mắt to như hạt đậu liền trong hốc mắt chảy

xuống, nghẹn ngào nói: “dì, sau này con sẽ rất ngoan rất nghe lời,
cũng sẽ không chọc dì tức giận không vui, đi bảo ba đừng có không
cần con có được không, đừng không quan tâm con, đừng không
quan tâm con…” Vừa nói, tay nắm chặt phần áo bên hông Lâm Lệ,
nắm thật chặt.

“Tiểu Bân…” Nhìn nó như vậy Lâm Lệ đau lòng không nỡ,

dùng sức ôm nó chặt hơn, cúi đầu hôn lên đỉnh đầu nó, cố gắng
không để cho mình khóc lên, chỉ có thể nhỏ giọng ghé vào lỗ tai nó
nói: “dì và ba không hề không cần tiểu Bân, tiểu Bân thông minh
như vậy hiểu chuyện như vậy, làm sao mà ba sẽ không thích Tiểu
Bân được, gần đây thật sự ba bề bộn nhiều việc, không có thời gian
nghỉ ngơi, cho nên mới không lo lắng cho Tiểu Bân, không hề không
cần Tiểu Bân, chờ, chờ ba hết bận rộn rồi, dì bảo ba đưa Tiểu Bân đi
viện hải dương học xem cá xinh đẹp, có được không?” Nói xong,
nước mắt của mình cũng không khống chế mà rơi xuống.

Mỗi một đứa trẻ là một thiên sứ, đều cần người yêu thương,

sao có thể để trẻ con đau lòng …

Thẳng bé kia khẽ ngẩng đầu lên khỏi lòng cô, đôi mắt ngấn lệ

nhìn chằm chằm Lâm Lệ, có chút không xác định hỏi: “Có thật
không?”

Lâm Lệ đưa tay lau nước mắt trên mặt nó đi, sau đó lại duỗi

thân tay lâu nước mắt trên mặt mình, dùng sức gật đầu, nói: “Ừ,
thật!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.