Ngược lại Tiểu Bân phía sau bọn họ phản ứng nhanh nhất, từ
phía sau chen lên, mở to đôi mắt đen nhánh to tròn hỏi “Dì, dì có em
bé sao?”
Lâm lệ ngồi xổm nửa người xuống, xoa xoa đầu thằng bé, nói
“Đúng vậy, sau này Tiểu Bân chính là anh trai rồi, Tiểu Bân vui vẻ
không?
Thằng bé nhìn cô, không nói chuyện.
Lúc này ba Chu và mẹ Chu cũng phục hồi lại tinh thần rồi, mẹ
Chu có chút kích động nắm tay Lâm Lệ hỏi “Thật? Có thật không
Lâm Lệ?” Quá đột ngột, lúc trước còn đang nghĩ phải thúc giục bọn
họ, một mình Tiểu Bân cũng rất cô đơn, không nghĩ lúc này lại mang
bầu!
Lâm Lệ gật đầu, nói “Mới vừa dùng giấy thử kiểm tra, là
dương tính, nhưng mà ngày mai còn phải đi bệnh viện xác nhận lại.”
“Được được, sáng sớm ngày mai để cho Chu Hàn đi bệnh viện
cùng con kiểm tra cho tốt.” Mẹ Chu vừa nói, quay đầu sang nhìn
Chu Hàn: “Chu Hàn, ngày mai đừng đi công ty, theo Lâm Lệ đi
bệnh viện kiểm tra cho tốt đi.”
Chu Hàn gật đầu, "Vâng." Nếu như hiện tại có thể anh đã
muốn đưa Lâm Lệ đi qua kiểm tra xác nhận.
“Ai u, thật sự là quá tốt, lão Chu ông nói có đúng hay không?”
Mẹ Chu quay đầu nhìn ba Chu: “Chuyện này thật đúng là chuyện
vui, sau này cũng không lo lắng Tiểu Bân của chúng ta cô đơn một
mình.” Vừa nói vừa ngồi xổm xuống nhìn Tiểu Bân nói: “Tiểu Bân,
hiện tại dì Lâm Lệ cháu đã có em bé, sau này cháu chính là anh trai
rồi, có em trai em gái cùng cháu chơi đùa, cũng giống như ở nhà trẻ,
có vui hay không?”
Thằng bé cúi đầu, không nói chuyện.
Không khí vốn thật vui mừng thoáng cái trở nên có chút lúng
túng.
Mẹ Chu nhìn ba Chu một chút, lại nhìn Lâm Lệ và Chu Hàn.
Lúc này Lâm Lệ mới nhớ thằng bé từng biểu hiện lo lắng và sợ
hãi hồi trước, nó nói nó sợ sau khi em trai ra đời mọi người sẽ không
thích nó nữa, sẽ không cần nó nữa.
"Dì." Thằng chậm rãi ngẩng đầu, nhìn Lâm Lệ.