kết hôn, người hai nhà cùng nhau dự lễ mừng năm mới, đến lúc đó
cũng thật là náo nhiệt.”
Bên kia điện thoại mẹ Lâm đồng ý: “Được, giờ Lâm Lệ mang
thai, mẹ cũng muốn đi thăm, nếu không với cá tính mơ hồ của nó,
đừng nói là em bé, mình cũng chăm sóc được.”
Nghe thấy mẹ đã đồng ý, Lâm Lệ vội vươn tay lấy điện thoại
từ trong tay Chu Hàn, sau đó lôi kéo mẹ nói một lúc lâu, lúc này mới
cúp điên thoại.
Thả điện thoại di động vào trong túi, Lâm Lệ ngẩng đầu nhìn
Chu Hàn, nhìn chằm chằm vào mắt anh, hỏi “Chu Hàn, tất cả đều là
sự thật, đúng không?”
Chu Hàn không nói chuyện, đưa một tay kéo cô, sau đó cúi
đầu chiếm hữu môi cô.
Qua một lúc lâu, cho đến khi Lâm Lệ bị anh hôn có chút khó
thở, lúc này Chu Hàn mới buông cô ra, đầu kề lên trán của cô hỏi:
“Chân thật không?”
Lâm Lệ thở hổn hển bộ ngực phập phồng, nhất thời không nói
ra lời, chỉ có thể gật đầu.
Chu Hàn cười khẽ, lại hôn lên khuôn mặt mịn màng của cô, lúc
này mới buông cô ra khởi động xe rời đi.
Kể từ khi Lâm Lệ mang thai Chu Hàn liền không cho cô đến
công ty nữa, lo lắng không ai chăm sóc cho cô, mẹ Chu khăng khăng
đón Lâm Lệ trở về đại viện, tất nhiên Tiểu Bân và Chu Hàn cũng chỉ
đành trở lại theo, vì thế mẹ Chu đặc biệt sửa sang lại mấy gian
phòng, hợp nhất phòng cũ của Chu Hàn và căn phòng cách vách,
sau đó lại mua thêm một cái giường lớn mới, để cho Lâm Lệ ngủ
thêm thoải mái.
Thời gian ngắn ban đầu Lâm Lệ nôn nghén cực kỳ mãnh liệt,
người vốn đã gầy, nay cộng thêm ăn ít nôn nhiều, cả người nhìn
nhìn qua gầy đi rất nhiều, lo lắng thân thể của cô không thể chịu
được, mẹ Chu lại học tập mẹ chồng An Nhiên, cả ngày thay đổi các
phương pháp nấu ăn cho Lâm Lệ, thế nên giờ chứng nôn nghén của
Lâm Lệ đỡ hơn chút ít, mỗi ngày cho Lâm Lệ ăn bốn, năm thậm chí
là sáu bữa, nhưng mà phải nói là có hiệu quả rõ rệt, cứ ăn như thế,