BẮT CÁ HAI TAY TRÊN THIÊN ĐƯỜNG - Trang 23

cả cổ, tôi vừa chạy về chỗ bố mẹ.
“HwanHee chết đuối!” Tôi gào thét điên cuồng. “HwanHee chết đuối rồi!
Con đã giết HwanHee mất rồi!”
Cả hai bố mẹ ngay lập tức xuất hiện và lắc vai tôi thật mạnh để kéo tôi ra
khỏi cơn hoảng loạn. Tôi chỉ có thể chỉ tay ra phía dòng suối, cổ họng tôi
như đã đặc lại vì nước mắt. Bố mẹ chạy đi nhưng tôi không thể chạy theo
họ. Tôi như đã hóa đá, chỉ biết đứng đó và nhìn theo cái bóng của họ. Khi
bố mẹ quay trở lại, thân hình nhỏ bé của HwanHee nằm gọn trong lòng họ.
Tôi không nhìn thấy mặt cậu vì trời tối quá, và thế là tôi oà khóc.
Mẹ đặt một tay lên vai tôi khi tất cả chúng tôi chạy ra chỗ để xe. Nhưng
không ai nói một lời nào cả. Tôi muốn được ở cùng xe với HwanHee
nhưng bố mẹ tôi không cho. Tôi hiểu rằng bố mẹ sợ tôi sẽ khóc đến ướt
đẫm cả xe. Mất đến hơn 40 phút sau, chúng tôi mới có mặt ở bệnh viện.
Khi chúng tôi đến nơi, cuối cùng thì tôi cũng được nhìn thấy mặt HwanHee
dưới cái ánh sáng xanh lè của bệnh viện. Trông mặt cậu trắng bệch như cắt
không còn hột máu và đôi môi tái xanh.
Đến các bác sĩ trông cũng rất căng thẳng khi chúng tôi đưa cậu đến phòng
cấp cứu. Và rồi chúng tôi phải đợi ở ngoài, đợi mãi…
Đến bây giờ, tôi vẫn còn nhớ trái tim tôi đã đập dữ dội thế nào khi tôi nghĩ
rằng vậy làa HwanHee sắp chết rồi. Tôi như ngừng cả thở và cảm tưởng
như trái tim mình sắp nổ tung cả lồng ngực. Đó là trải nghiệm đau đớn nhất
trong suốt mười năm đầu tiên của cuộc đời tôi và tôi không có nỗi đau nào
lớn hơn thế nữa trong suốt cuộc đời mình.
Vài tiếng sau, HwanHee tỉnh lại. Bình an vô sự. Chúng tôi đã đến vừa kịp
lúc, bác sĩ nói như vậy. Chúng tôi đã cứu cậu kịp thời.
Nhưng tôi vẫn không ngừng khóc, kể cả sau khi mọi người bảo rằng cậu
không sao cả, thậm chí ngay cả sau khi chính mắt tôi đã nhìn thấy cậu vẫn
còn sống và bình an. Bởi vì tất cả xảy ra do lỗi của tôi. Chính tôi đã ép
HwanHee ra khỏi lều. Và chính tôi đã đẩy cậu ngã xuống suối.
HwanHee đã nhắc đi nhắc lại rằng đó không phải là lỗi của tôi, rằng chính
cậu mới thật ngu ngốc vì đã thò chân xuống suối và nếu tôi có không đẩy
thì cậu vẫn ngã như thường. Nhưng vẫn chẳng thể rũ sạch trong tôi cái cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.