BẮT CÓC - Trang 104

Iona Sund. Tôi đã tìm được một chỗ trú chân ở gần địa điểm này. Tuy nhiên,
khi nghĩ đến nơi trú chân trên cái mảnh đất thảm hại này, nước mắt tôi đã
trào ra.

Nhưng tôi có những lý do chính đáng cho sự lựa chọn này. Ở đây có một

túp lều, không lớn hơn cái chuồng lợn, có lẽ những người đánh cá đã ngủ ở
đây khi họ hành nghề. Tuy nhiên vì cái mái bằng rong đã hỏng hoàn toàn
nên cái lều chẳng có ích gì cho tôi, nó che chở cho tôi ít hơn hai tảng đá kia.
Điều quan trọng là có rất nhiều trai đĩa trong lều. Trong lúc thủy triều xuống
tôi thu nhặt được một lượng lớn. Điều đó rất dễ chịu. Nhưng tôi còn có lý do
khác, sâu sắc hơn cho sự lựa chọn này. Tôi không thể quen với sự cô độc
đáng sợ trên đảo, mà như con thú cùng đường luôn luôn ngó về bốn phía,
luôn luôn vừa sợ sệt, vừa hy vọng là có một sinh vật xuất hiện. Từ những
ngọn đồi trên vịnh tôi có thể nhận ra mái nhà thờ lớn, cũ kỹ và các mái nhà ở
Iona. Ở phía bên kia vịnh, vào buổi sáng sớm và chiều tối tôi nhìn thấy khói
bay lên trên ống khói của một ngôi nhà trong thung lũng.

Với thần kinh đã tê liệt một nửa, mỗi khi bị ướt đẫm và rét buốt, tôi

thường ngắm luồng khói này, tưởng tượng ra một lò than và những con
người ngồi xung quanh cho đến lúc đau nhói trong lòng. Những mái nhà ở
Iona cũng gây tác động tương tự. Nhưng việc nhìn thấy nơi ở của con người
– mặc dù qua đó nỗi đau càng tăng thêm – đã giữ cho tôi hy vọng được cứu
thoát, giúp tôi nuốt trôi những con trai sống mà tôi rất kinh tởm, giữ cho tôi
đứng vững trước nỗi sợ hãi mỗi khi trong cơn mưa xối xả tôi chỉ nhìn thấy
quanh mình vách đá chết chóc, những con chim nước và mặt biển lạnh lẽo.
Việc đó đã giúp tôi đứng vững vì tôi không thể tưởng được là tôi phải chết ở
đây, ngay bên bờ biển quê hương, nơi có thể nhìn thấy tháp của nhà thờ và
khói tỏa là nơi ở của con người. Ngày thứ hai qua đi, và mặc dù luôn tìm
kiếm những thuyền đánh cá trong vịnh, và những con người có thể di động
trên các ngọn đồi con ngựa, nhưng tôi không thấy gì cả.

Trời vẫn mưa hoài. Tôi vẫn nằm ngủ trong lúc ướt đẫm như tối hôm

trước. Cổ tôi rất đau, chỉ có điều an ủi là tôi đã có thể chúc các hàng xóm ở
Iona ngủ ngon.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.