BẮT CÓC - Trang 216

— Tôi đến từ rất nhiều miền không thể tưởng tượng được, thưa ngài. Liệu

có tốt hơn nếu tôi được phép kể riêng với ngài?

Ông Rankeillor có vẻ nghĩ ngợi, các ngón tay mân mê môi dưới, hết nhìn

tôi lại nhìn xuống bậc thềm. Cuối cùng ông nói:

— Đúng, đó là tốt nhất.

Ông đem tôi vào trong nhà và dặn một người nào đó là suốt buổi sáng nay

ông bận việc không tiếp khách sau đó ông dẫn tôi vào một phòng nhỏ đầy
sách và giấy tờ, ngồi xuống và bảo tôi ngồi, mặc dù tôi ngồi một cách lo
lắng từ chiếc ghế nệm sạch sẽ sang quần áo bẩn thỉu của mình.

— Và bây giờ, – Ông nói – Nếu ngài muốn trình bày một câu chuyện thì

ngài hãy kể đi.

Ông nói một câu tiếng La-tinh bảo tôi đừng kể lan man. Tôi đáp lại cũng

bằng tiếng La-tinh là tôi sẽ đi ngay vào vấn đề chính.

Ông gật đầu hài lòng. Tất nhiên ông nói câu La-tinh là để kiểm tra tôi.

Mặc dù đã cảm thấy vững tin hơn, máu vẫn dồn lên mặt khi tôi nói:

— Tôi nghĩ mình cũng có quyền hưởng tài sản của họ Shaws.

Ông lấy một quyển vở trong giá sách, đặt trước mặt và nói:

— Tiếp tục đi!

Tôi đã bắn mũi tên đi và bây giờ câm lặng.

— Hãy tiếp tục đi, ngài Balfour – Ngài phải nói tiếp ngài sinh ở đâu?

— Ở Essendean, thưa ngài. – Tôi đáp – Ngày mười hai tháng ba năm

1733.

Ông kiểm tra số liệu này trong sổ. Tôi không biết rõ ông muốn gì.

— Cha ngài, mẹ ngài là ai?

— Cha tôi là Alexander Balfour, hiệu trưởng ở Essendean. Tên trước khi

đi lấy chồng của mẹ tôi là Grace Pitarrow. Tôi nghĩ rằng gia đình mẹ tôi từ
vùng Angus.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.