BẮT CÓC - Trang 43

Bây giờ tôi được chỉ đến chỗ Ransome. Ít ra, trong đám thủy thủ, cậu ta

có vẻ là người dễ chịu nhất. Cậu ta vừa từ nhà trọ về, chạy đến tôi và yêu
cầu một vại rượu pân

3

. Tôi nói tôi không muốn gọi rượu pân và cả cậu ta lẫn

tôi đều chưa đến tuổi làm quen với thứ đó. Tôi nói thêm là cậu ta có thể
nhận được một cốc bia. Cậu ta há mồm, nhăn mặt và nói với tôi bằng những
câu chửi thậm tệ, nhưng sau đó lại sẵn sàng uống bia. Vài phút sau, chúng
tôi ngồi bên một chiếc bàn trong phòng khách, ăn và uống ngon miệng.

Tôi chợt nghĩ ông chủ quán chắc là người địa phương và làm quen với

ông ta chẳng có hại gì. Tôi mời ông ăn điểm tâm với chúng tôi, đó cũng là
thói quen thông thường. Nhưng mà ông ta làm như mình cao sang lắm,
không thể ngồi cùng bàn với loại khách thường như Ransome và tôi. Đúng
lúc ông ta định rời phòng khách thì tôi gọi giật lại và hỏi ông ta có quen ông
Rankeillor không.

— Tất nhiên là có – Ông ta nói. – Đó là một người rất đúng mực. Ngoài

ra, – Ông ta tiếp – vừa rồi anh cùng tới với Ebenezer phải không?

Khi tôi xác nhận, ông ta nói chắc tôi không phải bạn bè với ngài Balfour,

dân Scot nói vậy là muốn nói về quan hệ họ hàng đó.

Tôi nói:

— Không, không chút nào.

— Tôi cũng nghĩ vậy. – Ông chủ nhà trọ nói. – Mặc dù anh làm tôi nhớ

đến ngài Alexander.

Tôi nói rằng ông Ebenezer không được đánh giá tốt lắm ở vùng này.

— Điều đó đúng – Ông chủ nhà trọ tiếp – Ông ta là một lão độc ác. – Và

bằng lối diễn tả của dân Scot ông ta nói thêm – Có một số, thí dụ như Jennet
Clouston và nhiều người khác đã bị ông ta tống ra khỏi nhà, rất muốn nhìn
thấy ông ta bị treo cổ ở đây. Tuy thế, khi còn trẻ ông ta cũng là một người tử
tế, đúng vậy, ông ta đã như vậy cho đến khi có tin đồn về ngài Alexander.
Điều này đối với Ebenezer còn nghiêm trọng hơn là chết.

— Nhưng tin đồn gì thế? – Tôi hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.