BẤT CỨ ĐIỀU GÌ EM MUỐN - Trang 161

năm mươi ki-lô-mét trước khi họ lao đến ngay sau chiếc xe đó, đuôi nối
đuôi.

"Quỷ tha ma bắt!" Mitch lách xe qua lối hẹp để vượt qua.
Phía sau họ, tiếng còi vang lên.
Mười lăm phút sau, Mae trở nên phát cuồng.
Mitch đâu nhỉ? Hàng loạt giả thuyết tràn ngập tâm trí cô: anh đi gặp ai

đó khác, anh dừng lại ăn một chiếc sandwich, anh có một ý tưởng mới về
nơi có thể tìm thấy tiền, anh đổi ý về chuyện làm tình với cô, anh dừng lại
mua bao bảo vệ…

Cô dừng chân lại. Bao bảo vệ. Sẽ ra sao nếu anh không có cái nào? Cô

cũng không có. Ồ, tuyệt thật. Có thể Harold và June - không. Từ lâu rồi việc
phòng tránh không còn là vấn đề với Harold và June nữa. Cô nghĩ đến
chuyện gọi điện khẩn cho Stormy, và rồi khựng lại.

Có rất nhiều bao bảo vệ trong cái hộp đem về từ ngôi nhà trong phố của

Armand.

Cô chạy bay xuống hành lang vào phòng ông ta rồi lục tung cái hộp lên

và cầm một nắm những túi thiếc màu đỏ trên tay. Rồi cô chạy quay trở lại
phòng mình, mở ngăn kéo bàn làm việc ra và quăng tất cả vào trong.

Rồi cô lại ngồi xuống giường và cố không thở phì phò như một con

ngựa kéo xe.

Giờ tất cả những gì cô cần là Mitch.
Anh ở đâu chứ?
Mitch nhét tấm vé phạt vào túi áo trên ngực của chiếc áo khoác và cho

đến lúc này mới nhận ra rằng mình không mặc áo sơ mi.

Anh đã bị mất kiểm soát.
"Tớ xin lỗi, Newton."
"Tớ chắc là cậu có lý do."
"Có." Mitch hít vào thật sâu. "Nhưng tớ không thể xử sự như thế này."

Anh lại nghĩ về Mae, và đầu óc anh lại chới với. Sẽ không ổn chút nào nếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.