BẤT DẠ THÀNH - Trang 50

Lý Dĩ Thành biết Dương Tiếu Văn không đói, chẳng qua anh ta không

muốn sáng tinh mơ ngày cuối tuần lại phải trở về căn hộ trống trải của
mình, mà vừa hay cậu xuất hiện. Trước mặt bọn họ, Dương Tiếu Văn vẫn
rất giỏi che đậy, nhưng kinh nghiệm với bạn gái cũ khiến Lý Dĩ Thành biết
dưới vẻ ngoài bình thản của Dương Tiếu Văn, những cơn đau đớn vẫn
không ngừng sinh sôi, khuấy đảo từ vực sâu bất tận trong tâm tưởng.

“Lên đi.” Lý Dĩ Thành lại rồ ga cái xe vừa tắt máy, “Đưa anh đi ăn quán

mì bí hiểm.”

Dương Tiếu Văn như chết đuối vớ được phao, nhảy phóc lên xe, để Lý

Dĩ Thành đèo anh ta quẹo hết đường ngang ngõ tắt trong hẻm.

“Cảm ơn.” giọng Dương Tiếu Văn đột nhiên trôi sượt qua tai Lý Dĩ

Thành theo gió.

“Ai nha, đừng khách sáo.” Lý Dĩ Thành chợt nhận ra, đây là lần đầu tiên

bọn họ đi riêng với nhau.

“Em còn đau không?” Một lát sau, Dương Tiếu Văn mới hỏi.

“Đau ghê gớm.” Lý Dĩ Thành đáp thản nhiên, “Anh sao?”

“Ổn hơn một chút.” Dương Tiếu Văn giơ tay trái lên, nhích ngón cái với

ngón trỏ thành một đoạn khoảng cách nhỏ xíu, “Chắc được chừng này.”

“Chứ đo cả thì được nhiêu?” Lý Dĩ Thành có chút dở khóc dở cười.

“Đại khái bằng từ Tân Điếm đến Bắc Đầu.”

“… Anh đi tàu điện ngầm đi, vèo cái là tới.” tiếng cười nho nhỏ của Lý

Dĩ Thành cũng cứ thế trôi tuột theo gió lạnh.

——-

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.