BẤT DẠ THÀNH - Trang 66

“Được đó được đó, công phu hầu hạ của anh sắp sánh kịp tiểu thiên tử

rồi đó.” Lý Dĩ Thành thích chí híp mắt, cậu biết những cử chỉ của Dương
Tiếu Văn không phải kiểu cách hay ân cần, mà chỉ đơn giản là dịu dàng
thuần túy, giống như Khưu Thiên.

“Ai nha, tạ ơn Bệ hạ ban khen~” Công phu ba hoa của Dương Tiếu Văn

cũng ngang ngửa Khưu Thiên luôn.

“Ban thưởng~ hai lượng vàng.” Lý Dĩ Thành hào phóng vung tay.

“Tạ chủ long ân~” Dương Tiếu Văn cầm cái chén nhựa cụng một cái

vào chén của Lý Dĩ Thành, “Hai lượng vàng để mang đi BF nhậu chơi.”

Ra khỏi quán lẩu, hai người tấp tểnh đi bộ trong một con hẻm nhỏ của

quận Đông, coi như đi cho tiêu cơm, Lý Dĩ Thành một tay xoa xoa bụng,
nhướn mắt nhìn Dương Tiếu Văn, tự nhiên lại cười cười. Dương Tiếu Văn
chẳng hiểu mô tê gì nữa.

“Không có gì, tôi chỉ thấy hay thật, một tháng trước chúng ta còn ngồi

nhìn nhau ở BF, tên cũng chẳng biết, giờ thì anh gắp đồ ăn cho tôi, lại còn
cùng nhau đi dạo.”

Dương Tiếu Văn cười ỉu xìu: “Ừa phải, nửa tháng trước anh còn đang để

dành tiền mua quà Valentine năm nay.”

Ra-đa hóng hớt trong Lý Dĩ Thành lâu lâu cũng sẽ ngóc lên giống như

Khưu Thiên, ví như lúc này, “Chứ anh giải quyết vụ đau thương từ Tân
Điếm đến Bắc Đầu thế nào?”

“Chơi điện tử và chạy bộ.” Dương Tiếu Văn đáp nhanh gọn.

“A… nam tính dữ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.