BẤT DẠ THÀNH - Trang 88

“Cậu ấy không phải thế.” Lần này Lý Dĩ Thành đáp ngay lập tức, Thiên

Thiên hoàn toàn không phải như vậy.

“Để anh đến với em đi.” Dương Tiếu Văn dịu dàng nói, như thay cho

một lời van vỉ, giống như anh ta vẫn thầm thì bên tai Lý Dĩ Thành bao
nhiêu đêm.

“Không cần nài nỉ vậy, thật tình chỉ là tiểu phẫu thôi, ngoài một mắt tạm

thời không nhìn được, đi đứng làm việc hằng ngày không bị ảnh hưởng gì
đâu mà.” Rốt cuộc Lý Dĩ Thành nói thêm, “Hết giờ làm anh qua đi vậy.”
còn cẩn thận hỏi, “Được không?”

Cúp máy, cậu lại nằm trằn trọc trên giường bệnh cứng đơ, không sao

ngủ được, ôm thương tổn ở Đài Bắc thờ ơ như gió thoảng này, đã sớm kiệt
sức rồi, Dương Tiếu Văn còn có thể chờ mong gì nơi cậu nữa đây.

Sáng hôm sau, chưa đến bảy giờ, Lý Dĩ Thành đã bị bác sĩ thực tập đánh

thức, bắt đầu làm một loạt kiểm tra trước phẫu thuật nữa, tám giờ Khưu
Thiên mới đến, cậu đã sắp bị đẩy vào phòng chờ mổ rồi. Lý Dĩ Thành chọn
cách gây tê toàn thân, bảo cậu tỉnh táo nằm xem bác sĩ vầy vọc con mắt
mình, cậu chịu không nổi.

Tỉnh dậy lần nữa đã thấy mình nằm trong phòng bệnh, cậu cảm giác mắt

trái mình bị bít kín mít dưới một lớp băng dày cộm, thuốc tê chưa hết, cả
người còn nặng trịch, mềm nhũn, “Hi, tình yêu~” Khưu Thiên huơ huơ tay
trước mắt cậu.

Cậu nhìn nhìn Khưu Thiên, nói: “Tôi muốn ăn bánh mỳ ốp-la thịt nguội

với trà sữa nóng.”

Tối qua ngủ không được lại thêm thuốc tê vẫn còn, Lý Dĩ Thành nằm

mê mệt đến giữa trưa, mở mắt dậy tuy người vẫn nghe nặng nặng, nhưng
tay chân đã nhúc nhắc cử động được, ăn cơm trưa xong cậu xua Khưu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.