BẤT KHUẤT - Trang 155

- Vậy ông cần nhắn gì bà ấy không? Chúng tôi viết giúp? ồ, ông thật

là...

Chúng nó kéo nhau ra. Tôi nghe rõ chúng bảo nhau:

- Những thằng cộng sản ghê thật! Chỉ còn nằm thoi thóp mà đem hình

vợ, hình con ra nó cũng không rung, biểu nó ra bệnh xá nằm nó cũng mặc,
cứ nằm chờ chết! Không hiểu con người chúng nó thế nào.

Chuyện anh Tín tuyệt thực và không lung lay vì thư của vợ con, lan ra

tới ngoài. Bọn công an, viên chức làm ở ngoài chuồng cọp đến giờ nghỉ lại
nói khéo với bọn gác chuồng cọp cho vào xem lén những "người cộng sản
chuồng cọp". Họ vào khá đông và đứng lặng lẽ ở trên trần nhìn xuống. Có
người nhìn một lúc khẽ lắc đầu rồi rón rén đi ra. Có người thốt ra lời:

- Con người cộng sản ghê thật!

Họ đều suy nghĩ tần ngần trước hình ảnh anh Trần Trung Tín.

Thằng Tăng Tư cấm anh Tín uống được bốn năm ngày thì anh tắt thở.

Anh chết ngày 13 tháng 8 năm 1961, ở gian chuồng cọp số 25, cạnh gian
tôi là gian 27.

Anh Tín chết, tôi khóc lặng một hồi lâu. Ôi, người bạn tù của chúng

tôi suốt từ Thủ Đức, Hàng Keo cho đến lao 1, chuồng cọp! Tôi nhớ hôm ở
sân Hý viện, tôi hỏi anh: "Thế nào, chống chứ?" và anh đáp: "Chống chứ!'.
Tôi nhớ những lần bị đòn xong, anh và tôi đấm bóp cho nhau. Tôi nhớ cái
vẻ chín chắn, có bề sâu

của anh...

Anh là con một nhà giáo ở Long An, đã tốt nghiệp trung học. Có thể

học nữa, nhưng anh tham gia cách mạng, làm thư ký văn phòng thành ủy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.