BẤT KHUẤT - Trang 183

- Chết ở đây, không đi đâu hết! Giết người một cách khốn nạn như vậy

thật là man rợ hết chỗ nói!

Chúng tôi đều trả lời như vậy.

Anh Lưu Chí Hiếu, quê ở Bắc Ninh, vào Sài Gòn làm thợ đóng giày

đã mấy chục năm. Anh tham gia cách mạng năm 1945, làm quản lý của tiểu
đoàn quyết tử Sài Gòn. Anh bị bắt năm 1956 trong một cuộc biểu tình ở Sài
Gòn. Địch coi anh là người lãnh đạo cuộc biểu tình ấy, chúng tra tấn anh
thế nào, anh cũng không nhận. Anh bị dày ra đảo Phú Quốc, đến năm 1957
thì ra Côn Đảo. Đặt chân lên đảo, anh chống "ly khai" ngay. Anh là một
trong những người chống "ly khai" đầu tiên ở đảo và là một trong những
người chống "ly khai" đến cùng ở đảo...

Anh X cho chúng tôi biết: sáng ngày 25 tháng 12, khi anh đưa thuốc

cho anh Hiếu thì anh đang hấp hối, không uống thuốc nữa, bảo giữ lại dành
cho những anh em khác rồi nói với anh X:

- Tôi sắp chết rồi, nếu anh trở về đời gặp cách mạng thì xin anh báo

cáo giùm rằng: chúng tôi vô cùng cảm ơn Đảng, cảm ơn nhân dân đã nuôi
nấng và giáo dục chúng tôi, chúng tôi quyết chết để đền ơn... còn riêng đối
với anh, tôi xin cảm ơn anh đã giúp chúng tôi bấy lâu nay. Ơn này, sống để
dạ, chết mang theo, mong anh cố giúp những người còn sống, hy vọng sẽ
có người còn sống để về phục vụ cách mạng.

Nói lại với chúng tôi điều này, mắt anh X đỏ hoe.

Anh Lưu Chí Hiếu xứng đáng là tấm gương cho tất cả chúng tôi.

Chúng tôi đã học được ở anh rất nhiều điều. Chúng tôi ai nấy đều lấy cái
chết của anh làm tiêu chuẩn. Không mong gì hơn, mong sao được như anh.
Anh Hiếu là người tiêu biểu cho phong trào đấu tranh chống "ly khai" ở lao
1. Một con người hết lòng trung với Đảng, hiếu với dân, đến lúc hấp hối,
chỉ có một lời cảm ơn Đảng và cảm ơn nhân dân, quần chúng. Một con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.