BẤT KHUẤT - Trang 214

hợp tác với Diệm, Nhu đánh Việt cộng... Bây giờ ra Côn Đảo lại làm đơn
như thế nữa đấy, mấy mươi người ký rồi... Mấy người cộng sản kia họ là kẻ
thù nhưng về mặt tinh thần, tôi thấy họ rất đáng kính phục. Tôi mà làm
chính quyền thì tôi xây ngay nhà lầu cho họ ở...

Nó cũng từng nói hẳn với chúng tôi:

- Các ông với chúng tôi là thù địch, nhưng riêng về tinh thần của các

ông, tôi rất phục.

Chinh có một kế hoạch đánh phá lao 2 khá sâu độc: chia nhỏ lao 2 ra,

bắt buộc mỗi người tù ở lao 2 phải nhận làm một việc chính trị ở trong lao;
gài mật vụ, khủng bố, đày ải... Anh em lao 2 bị nó làm cho điêu đứng một
dạo.

Sau này, khi Diệm bị lật đổ, đám Phan Quang Đán, Phan Khắc Sửu ra

tù, Phan Trọng Chinh nhảy về làm tỉnh trưởng Pơlâycu. Nó luôn luôn tuyên
bố: "Kiên quyết diệt cộng, kiên quyết diệt cộng... Tôi nghĩ đến câu của bố
tên Chinh trối lại cho con "việc nên làm cũng là chính trị, việc không nên
làm cũng là chính trị..." lại buồn cười. Thật là thứ chính trị cơ hội chủ nghĩa
của bọn phản động yếu hèn.

***

Cửa đóng im ỉm từ sáng. Bọn trật tự viên, công an đi đâu hết, chuồng

cọp khóa trái, vắng tanh. Chúng lại sắp thôi "xả cản" chăng?... Cái bọn này
cứ hết khép lại mở, hết mở lại khép như vậy, rất bất thường...

Nhưng một điều lạ là hôm ấy không thấy địch chào cờ, hô khẩu hiệu

như mọi ngày. Tại sao vậy? Chúng chẳng thể nào quên được cái món ấy,
quên thì gãy cần câu cơm ngay. Vậy thì, vậy thì... Cách mạng thành công
hay sao? Ý nghĩ này lóe ra là không rời khỏi óc tôi nữa. Có thể lắm! Không
phải Cách mạng thành công, tại sao chúng không chào cờ, không hô khẩu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.