BẮT MA ĐẶC CÔNG - Trang 652

Lữ Minh Dương ngẩng đầu nhìn trời một chút, lại buông một tiếng thở

dài nói:” Nếu trời đổ tuyết, e là nơi này thực sự sẽ bị ngăn cách với thế giới
bên ngoài mất.”

Bầu trời đã rất âm u nặng nề, theo như tin dự báo thời tiết, tối hôm nay

đoán chừng sẽ có một trận bão tuyết. Mà Vọng Thủy thôn này lại ở lưng
chừng núi, đường mòn khó đi, nếu quả thật bão tuyết ập tới, nơi này thật sự
sẽ như lời Ngưu tam gia đã nói trở thành một ngọn núi bị tuyết phong tỏa.

“ Ai da, đợi thêm một lát đi. Thôn dân nơi này đều có một thói quen, đó

là vào lúc ăn trưa, mọi người sẽ tụ tập ở đây, vừa ăn vừa tán gẫu.” Hàn Di
vừa nói, vừa thả ba lô lữ hành nặng nề ở trên lưng xuống.

Lữ Minh Dương cười nói:” Chỉ mong là người lớn ở thôn này đừng

giống như đám nhỏ đó, thấy người liền bỏ chạy. Đúng rồi, bà bà trong lời
tụi nhỏ đó là ai vậy?”

“ Ta chưa có gặp, nhưng có nghe nói.” Hàn Di vừa lục lọi ba lô, vừa

nói:” Là một lão thái thái có bối phận cao nhất trong thôn này đó. Ngươi đã
biết người thôn này đều là cùng một họ tộc, cho nên đối với trưởng bối đều
rất tôn kính, bà ấy và Ngưu tam gia kia, tiếng nói trong thôn rất có trọng
lượng, cũng có thể dùng chức danh đội trưởng đội sản xuất để hình dung
bọn họ.

Lữ Minh Dương khẽ gật đầu, hắn cũng không ít lần đi đến các thôn xã

xử lý vụ án, biết rõ những lời này hoàn toàn là sự thật. Nhưng nếu như bà
bà này có bối phận lớn như vậy, chỉ sợ tuổi cũng đã cao chót vót, các bạn
nói xem một lão thái bà lớn tuổi như vậy rồi, còn có hơi sức đi quản mấy
chuyện linh tinh trong thôn sao?

Đang lúc nói chuyện, đột nhiên từng trận tiếng kẽo cà kẽo kẹt mở cửa

vang lên, toàn bộ người trong thôn tựa hồ đã hẹn giờ, gần như cùng lúc tất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.