BẤT NGỜ TẠI NHÀ GA KRECHETOVKA - Trang 40

nằm trên chiếc gối, hai vai trắng nuốt hiện ra lồ lộ. chàng gương mắt sững
sờ mà nhìn ba ta, chàng không biết phải làm sao bây giờ.

Bà ta giọng chế nhạo, hỏi:

"Em nằm đây không phiền gì Trung uý chứ?"

Zotov đứng dậy, chàng không thể nào giữ cho đầu óc suy nghĩ trong

đường ngay lẽ phải được. Chàng bước tới, nhưng nhìn cái thân hình tròn
trịa đầy vẻ mời chào thống khoái trong cuộc vụng trộm ái ân ấy thay vì
thúc giục lôi cuốn chàng, thì hoá ra nó lại xua đuổi chàng, đẩy chàng tránh
ra xa.

Chàng cũng không nói được lời nào với bà ta, cổ họng chàng tự nhiên

như bị sự ghê tởm nó chẹn nghẹt lại. Chàng quay đi, gập cuốn Tư bản luận
lại, chàng tìm lại được đủ bình tĩnh, cất cuốn sách vào trong ba lô, rồi bước
nhanh tới chỗ cái đinh treo chiếc áo khoác và chiếc mũ, chàng nhấc giây
lưng có khẩu súng nặng trĩu xuống khỏi chiếc giây lưng lại chỗ cũ; rồi
chàng ra khỏi nhà.

Ra đến ngoài, chàng cảm thấy mình đắm giữa một vùng tối đen dầy

đặc, ánh sáng đèn không lọt qua những khung cửa sổ che kín, ánh sáng
cũng không từ trên bầu trời u ám rọi xuống. Gió thu lạnh ngắt cuốn theo
mưa giăng giăng và thì thầm khắp chung quanh chàng. Chàng bước đi dẵm
bừa cả vào những vũng nước, những ổ gà, lội bừa cà vào bùn, chàng đi về
hướng nhà ga mà không biết là mình tay còn cầm chiếc giây lưng có súng
nằm trong bao da. Chàng cảm thấy giận dữ, tức bực, và kinh tởm quá,
chàng bấn loạn, đi giữa bóng đêm lộng gió và trời tối thẫm chàng muốn bật
khóc thành tiếng.

Cuối cùng, thì chàng thấy không thể nào sống ở nhà trọ Avdeyes được

nữa. Đúng, bà Antonina đã không cần biết đến chàng, và bắt đầu đưa về
nhà vài anh chàng mặt phị, một người thường dân nhưng lại mang giầy ống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.