BẤT NGỜ TẠI NHÀ GA KRECHETOVKA - Trang 44

"Thưa trung uý, trời có lúc mưa, lúc tạnh đấy ạ!"

Chàng trung sĩ tuy không còn đứng nghiêm chào kính nữa, nhưng thân

hình anh ta vẫn vươn thẳng, nghiêm chỉnh. Anh nói:

"Thưa trung uý, gió bắc đã bắt đầu báo hiệu sắp thổi tới rồi đấy ạ!"

Người trung sĩ tuổi chỉ trên dưới mười chín là cùng, nhưng những

ngày lăn lộn ở mặt trận, dưới hỏa lực đạn thù, nét mặt trẻ trung của người
trung sĩ đã sạm mầu sớm trưởng thành trước tuổi, chẳng khác nào như vết
sạm nắng phong sương.

Chính những vết phong trần vì chiến trận nơi tiền tuyến ấy đã làm cho

Zotov đứng lên, rời bàn giấy để đến gặp hai chàng trai này, dù rằng với tư
cách sĩ quan như chàng thật ra chẳng có gì để nói nhiều với họ cả. Vả
chăng luật lệ cấm không được nói cho họ biết về thứ hàng hoá gì chở đi,
bởi vì trong nhiều trường hợp các toa tầu được niêm phong kín, và chính
các trung sĩ hộ tống cũng chẳng có ý nghĩ gì về việc đi hộ tống cho thứ gì.

Nhưng viên sĩ quan phụ tá chuyển vận tại một trạm lại có thể là một

người rất có ích cho họ, vì thế hai cặp mắt nhìn dò xét chàng một cách thật
chăm chú hai cặp mắt, thì một cặp đầy ánh vui vẻ, lanh lợi, một cặp thì ưu
tư buồn bã.

Gaidukov đang tìm cách cố dò xem anh chàng sĩ quan này có phải khó

chịu trong quân đội hay không, hay chàng sĩ quan liệu rồi đây có nhất định
đòi khám xét chuyến tầu hay hàng hoá do mình hộ tống đi hay không.

Trung sĩ không có gì phải lo về hàng hoá trên chuyến tầu anh ta hộ

tống, với các hàng hoá ấy không phải chỉ là một người đi canh gác mà thôi
mà hiện giờ anh còn ham thích việc đi hộ tống này nữa, Anh đi hộ tống cho
một chuyến tầu chở nhiều trăm ngựa, số ngựa này do ngài Binh Lương gửi
đi, ngài Binh Lương vì không tin cậy vào việc cung cấp đầy đủ cỏ khô cho
đám ngựa trong suốt cuộc hành trình, nên đã cung cấp cho thật nhiều rơm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.