BẮT TRẺ ĐỒNG XANH - Trang 104

Chính cô ấy mới đáng mến. Rất giống mẹ thằng Ernest Morrow tôi gặp

trên chuyến tàu đêm. Nhất là lúc mỉm cười - Trò chuyện với cậu thật lý thú,
- cô ấy tiếp.

Tôi b ảo tôi rất lấy làm thích thú được tiếp chuyện cùng họ. Tôi nói rất

thực bụng. Nhưng chắc hẳn sẽ thấy thú vị hơn, nếu không nơm nớp sợ họ
bất chợt hỏi tôi có theo công giáo nào không. Tín đồ công giáo nào thường
bao giờ cũng cố dò hỏi điều đó. Tôi hay gặp chuyện đó lắm, chủ yếu vì cái
họ tôi vốn gốc Ái Nhĩ Lan; mà phàm đã là dân Ái Nhĩ Lan thì ai cũng đều
là tín đồ công giáo. Bố tôi trước cũng là người công giáo. Đến lúc lấy mẹ,
bố mới bỏđạo cũđi. Những người công giáo bao giờ cũng thích dò hỏi bạn
có phải là tín đồ cùng dòng đạo, ngay cả khi họ chưa hay biết gì họ tên bạn.
Hồi còn học dưới Whooton độ trước, tôi có quen thằng bạn cùng lớp theo
đạo, thằng Louis Gorman. Nó là đứa tôi biết trước tiên. Tôi nói với nó tình
cờđã ngồi cùng dãy hôm đến khám sức khỏe, việc đầu tiên trước ngày nhập
học, và hai đứa thủ thỉ trò chuyện về quần vợt, trong lúc chờ bác sĩ gọi vào.
Nó mê quần vợt kinh người, y hệt tôi. Nó khoe với tôi, hè nào nó cũng thi
đấu trên những sân cỏở Forest Hill. Còn tôi bảo nó cũng đã từng lên đó. Rồi
hai đứa bắt đầu bàn nhau xem ai là cây vợt hay nhất mùa thi đấu vừa qua.
Tuy còn ít tuổi, nhưng nó đã sành sỏi về quần vợt kinh người và thật sự say
mê quả bóng nỉ. Rồi giữa chừng câu chuyện, nó bất chợt hỏi: "Mày có biết
nhà thờ công giáo thành phố nằm ở ngả nào không?". Tôi thừa biết nó
muốn hỏi dò, tôi có phải là tín đồ công giáo không? Nó chỉ muốn biết thế,
chứ chẳng phải thích người theo công giáo hơn các giáo phái khác. Nó vẫn
say sưa trò chuyện về quần vợt, nhưng tôi đoán biết câu chuyện về quả
bóng nỉ sẽ khiến nó thích thú hơn, nếu biết đích xác tôi cũng cùng đạo với
nó. Những khoản đó chỉ khiến tôi thêm bực mình. Tuy chẳng nói ra mồm,
nhưng điều đó đã khiến toàn bộ câu chuyện giữa hai đứa đâm nhạt nhẽo
hẳn: cả tôi lẫn nó đều cụt hứng, mặc dầu vẫn tiếp tục câu chuyện bỏ dở. Bởi
vậy, tôi rất mừng là hai cô tu sĩ nọ không đảđộng gì tới chuyện tôi có phải là
tín đồ công giáo không. Câu hỏi ấy chắc cũng chẳng khiến cuộc trò chuyện
giữa ba chúng tôi kém mặn màđâu, nhưng dẫu thế nào chăng nữa tình thế
chắc cũng đổi khác. Tôi chẳng trách cứ gì người công giáo cả. Ví thử tôi là
người như vậy, có lẽ tôi cũng sẽ hỏi chính câu kia. Chuyện này, đại để cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.