BẮT TRẺ ĐỒNG XANH - Trang 124

làm việc của bố tôi. Suốt đời tôi quên ghi sốđiện thoại. Cuối cùng, đành
phải gọi cho thằng Carl Luce. Nó đã tốt nghiệp trường Whootton khi tôi đã
rời nơi đó. Nó hơn tôi ba tuổi, tôi không thích nó lắm, nhưng nó thông minh
khiếp vì có chỉ số phát triển trí tuệ cao nhất trường. Tôi nghĩ có thể nó sẽăn
trưa cùng tôi, cả hai sẽ nói về chuyện gì thông thái một chút. Đôi lúc nó kể
chuyện rất hay. Tôi quyết định gọi điện cho nó. Hiện giờ nó học ở trường
tổng hợp Columbia nhưng sống ở phố Sáu mươi lăm, và tôi biết nó có nhà.
Khi tôi gọi được nó, nó nói sẽ bận vào bữa trưa, nhưng có thể gặp tôi vào
10 giờ tối ở Wikerbar, phố Năm mươi tư. Có vẻ như nó rất ngạc nhiên khi
nghe thấy giọng tôi. Một lần tôi đã chửi nó là đồ õng ẹo to mông.

C ần phải giết thời gian cách nào đó cho đến 10 giờ, tôi đành đi xem ở

Radio City. Chả còn nghĩ ra điều gì tồi tệ hơn thế, nhưng tôi ở ngay cạnh đó
và hoàn toàn không biết chui vào đâu khác.

Tôi vào r ạp khi đã bắt đầu phần diễn phụ. Nhóm nhạc Rokett diễn trò

gì có trời biết được. Bạn biết họ nhảy ra sao không, tất cả xếp thành hàng
ôm eo nhau. Dân chúng vỗ tay như phát cuồng, một gã sau lưng tôi cứ lặp
đi lặp lại mãi: “Bạn có biết điệu đó gọi là gì không? Chính xác toán học!”.
Đến chết mất. Sau nhóm Rokett, một tay bận áo đuôi tôm trượt pa tanh ra
sân khấu rồi bắt đầu chui xuống dưới mấy cái bàn con pha trò. Gã trượt rất
khá, nhưng tôi thấy chán, vì hình dung thấy gã ngày nào cũng luyện tập để
có thể trượt điệu đàng quanh sân khấu. Một việc làm ngu xuẩn. Sau gã là
kịch câm về lễ Giáng sinh, năm nào họ cũng diễn cái này ở Radio City vào
dịp lễ. Thiên thần chui ra từ cái thùng, rồi những kẻ nào đó vác hình người
bịđóng đinh trên cây thánh giá vòng quanh sân khấu, sau đó ra sức gào lên
bài Hãy đến đây, hỡi các đấng tin. Thật vướng mắt! Tôi biết, tất cả cảnh ấy
được coi là ngoan đạo và đẹp, nhưng quỷ tha ma bắt, ởđây thì tôn giáo và
vẻ đẹp ở chỗ quái nào cơ chứ, khi mà cả một đám diễn viên lôi cây thánh
giá đi lòng vòng trên sân khấu. Sau khi hát xong, họ rẽđi các ngả, thấy rõ là
đang nóng ruột cuốn xéo đi hút thuốc và nghỉ thả sức. Năm ngoái, tôi đã
xem cảnh này cùng Sally Hayes. Nó hân hoan suốt buổi - ôi, đẹp quá, ôi,
quần áo mới tuyệt làm sao! Còn tôi thì bảo, chúa Giêsu tội nghiệp chắc sẽ
phát buồn nôn khi nhìn vào mấy miếng giẻ hoá trang ấy. Sally nói tôi là kẻ
nhạo báng Chúa và là kẻ vô thần. Có lẽ, đúng vậy thật. May ra có một thứ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.