BẮT TRẺ ĐỒNG XANH - Trang 19

ởđây nữa. Bọn tôi cố bắt thằng Marsalla nổ thêm một loạt đại bác chào
mừng như ban sáng, ngay giữa lúc lão Thurmer đang giảng giải, nhưng hắn
chịu chết, cốđến mấy cũng cóc ăn thua. Đấy, chỗ tôi trọ là khu ký túc xá
mới, nằm trong toà nhà mang tên cái lão Ossenburger đó.

V ề lại buồng, tôi thấy nhẹ cả người bởi thoát được ông thầy già

Spencer giữa lúc cả trường đều đangở ngoài bãi bóng dưới kia, và chiếc lò
sưởi duy nhất trong cả toà nhà đang toả hơi ấm ra khắp phòng. Thậm chí tôi
còn thấy người nóng lên là khác. Tôi cởi blouson, cà vạt, nới bớt mấy cái
cúc cổ rồi chụp lên đầu chiếc mũ đỏ mới mua hồi sáng ở New York, chiếc
mũđi săn, có gắn thêmđằng trước một cái lưỡi trai dài tới mười lăm phân.
Tôi thấy họ bày bán trong một cửa hiệu trang phục thể thao, khi vừa chui từ
dưới đường tàu điện ngầm lên, sau lúc vừa bị mất sạch mấy thanh kiếm thổ
tả, giá chỉ một "đô" chẵn. Tôi đội ngược, dĩ nhiên rất chướng mắt, nhưng tôi
thích thế. Xong xuôi, tôi vớ lấy quyển sách đang đọc dở, rồi gieo người
xuống chiếc ghế salon hỏng. Trong phòng chỉ có hai chiếc, một của tôi, một
của thằng bạn cùng phòng, Ward Stradlater. Mấy cái tay vịn đều gãy hết, vì
đứa nào cũng toàn đặt đít lên đó, nhưng lần đệm thì còn êm đáođể. Quyển
tôi đang đọc là sách thư viện cho mượn nhầm vì họ ghi sai ký hiệu. Mãi tới
lúc cầm về nhà, tôi mới biết đã mượn nhầm cuốn khác. Tên cuốn sách là
Giữa rừng thẳm Châu Phi của Isal Dinesen. Tôi tưởng đó là của vứt đi,
nhưng hoá ra rất khá. Tôi chúa lười học, nhưng sách thì ngốn nhiều vô kể.
Nhà văn tôi hâm mộ nhất là D.B. anh ruột tôi. Kếđến - Ring Lardner. Cuốn
của Ring Lardner là quà tặng của anh tôi nhân ngày sinh nhật tôi, trước thời
điểm bịđày lên cái trường Pencey chết tiệt này. Cuốn sách có in mấy vở
kịch, vở nào cũng nhộn kinh khủng kèm một mẩu chuyện ngắn kể về chàng
cảnh sát giao thông phải lòng một cô gái rất kháu, nhưng tứ thời toàn vi
phạm luật đi đường. Anh chàng cảnh sát nọđã vợ con đàng hoàng, nên cố
nhiên không thể cưới cô kia. Về sau, cô ấy chết, vì vi phạm luật giao thông.
Câu chuyện viết rất xúc động. Nói chung, tôi chỉ thích những chuyện nhộn
nhộn, loại cổđiển, đại để như Về lại cố hương (Tiểu thuyết của Thomas
Hardy). Sách viết về chiến tranh lẫn truyện trinh thám, cố nhiên tôi đều
không chê, nhưng chẳng hiểu tại sao chả mê mấy. Những cuốn tôi thích
phải là những cuốn mà vừa gấp sách lại, bạn đã lập tức ước ao: ôi phải chi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.