BẮT TRẺ ĐỒNG XANH - Trang 23

nguyên trên gh ế salon và mồm vẫn rền rĩ không ngớt.

- Mẹơi, mẹ hỡi! Sao mẹ không dắt con?

D ĩ nhiên, tôi chỉ làm trò thế cho đỡ chán. Lắm lúc tôi cũng thấy thích

vậy. Vả lại, tôi thừa biết thằng Ackley là đứa dễ cáu nhất trần đời nên thích
làm tình làm tội nó bằng những trò đùa tai ác, cho vui. Tìm mọi cách chọc
tức nó, cố ý làm cho nó điên tiết nhưng chỉđược một chốc là tôi chán ngay.
Tôi lại quay ngược chiếc mũ lại, rồi ngả người xuống ghế.
- Của ai cái này? - Ackley hỏi. Nó cầm cái băng nịt đầu gối của thằng

Stradlater lên. B ạ gì nó cũng cầm, cái thằng thổ tả, kể cả mấy sợi dây

giày. Tôi bảo nó cái nịt đó là của thằng Stradlater. Thế là nó vất ngay lên
giường. Của nợđó vốn nằm trên bàn ngủ, nó biết thế, nhưng vẫn cố ý vứt ra
chỗ khác.

R ồi nó đến bên tôi, ngồi xuống tay vịn chiếc salon. Nó chẳng bao giờ

ngồi theo kiểu thiên hạ vẫn ngồi, đã ngồi là thượng ngay lên tay vịn.
- Mày kiếm cái mũ thổ tảấy ởđâu vậy?
- Dưới New York
- Mất bao nhiêu vậy?
- Một "đô".
- Mày bị hốđấy - và nó bắt đầu vớ lấy que diêm, cạy ghét trên mười đầu

móng tay g ớm ghiếc của nó. Tứ thời nó chỉ chăm chút có mấy cái

móng tay thổ tả ấy. Một thói quen kỳ quặc. Răng thì đầy những bựa, ghét
đóng vành ngoài hai tai. Thế nhưng chỉ lo trau chuốt có ba cái móng tay.
Chắc nó tưởng nó sạch sẽ nhất xứ.
- Ở quê tao, chỉ lúc đi săn người ta mới đội thứ mũđó, hiểu chứ? Thiên hạ
chỉđội nó khi bắn các thứ thú rừng.
- Chứ sao? - Tôi nói, bỏ chiếc mũ xuống, ngắm nghía một lúc. Tôi nheo
một

m ắt, như thểđang nhắm bắn một con thú. - Nhưng thiên hạ cũng đội nó

cả lúc săn người. - tôi bảo, - nên tao đội nó để săn người
- Thế bố mẹ mày biết mày bịđuổi chưa?
- Chưa
- Còn thằng Stradlater nhà mày đi đâu?
- Xem đá bóng. Nó hẹn gặp bồ ngoài bãi - Tôi lại ngáp dài. Không thể kiềm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.