ngồi ở dãy bàn đầu phải lập tức cúi xuống, nhặt giúp và trao lại tận tay.
Theo tôi, đã vậy thì còn sống làm quái gì! Nhưng nếu đừng quá bận tâm đến
ông ấy, mà chỉ nghĩ qua quít thì hóa ra ông ấy ăn ở cũng chẳng đến nỗi tệ
bạc lắm. Chẳng hạn, có lần, vào một ngày chủ nhật, ông ấy đã tựđứng ra
thết tôi với mấy đứa nữa, mỗi thằng một cốc sôcôla nóng, rồi đem khoe với
bọn tôi tấm chăn Anhđiêng sắp nát mủn mà ông ấy với bà Spencer đã mua
lại được của một anh chàng người Navaho, tại công viên Yellow Stone.
Trông cũng biết ông ấy rất khoái chí vì đã mua được tấm chăn. Ðấy, bây giờ
hẳn các bạn hiểu điều tôi muốn nói về thầy Spencer rồi chứ? Nghĩa là ở ông
già lụ khụấy còn có một con người thứ hai nữa, từa tựa như ông ấy. Thế
nhưng ông già thứ nhất vẫn khoái chí như ai, vì đã sắm được một tấm chăn
lạ mắt của người Anhđiêng thuộc bộ tộc Navaho.
C ửa phòng ông Spencer vẫn để ngỏ, nhưng tôi vẫn gõ khẽ cho lịch sự.
Tôi cũng nhìn thấy ông ấy hẳn hoi, thầy đang ngồi trong chiếc ghế xa-lông
bọc da, rộng thênh thang, người quấn chặt trong tấm chăn tôi vừa kể kia.
Ông già quay người lại, khi thoáng nghe mấy tiếng gõ khẽ.
- Ai đó? - Ông lớn tiếng hỏi - Cậu đấy hả Caulfield? Vào đi cậu bé, vào đi!
Gi ọng thầy vẫn oang oang như lúc giảng bài trên lớp. Nghe rất chối óc,
thật
đấ y. Vừa bước vào là tôi đã ân hận ngay, chẳng biết ma quỷ nào xui
mình mò tới đây. Ông đang xem tờ Atlantic Monthly, và nhìn đâu tôi cũng
thấy bày la liệt nào thuốc viên, nào thuốc chai. Khắp phòng nồng nặc mùi
thuốc nhỏ mũi để chống cảm lạnh. Tôi đâm buồn bã. Tôi, nói chung, không
thích nhìn thấy cảnh đauốm. Tôi càng rầu hơn nữa, bởi nhìn thấy ông già
choàng chiếc áo ngủ cũ mèm, sờn rách, thảm hại hết chỗ nói, chắc ông ấy
đã dùng nó từ lúc mới lọt lòng, thật đấy. Tôi vốn chúa ghét người già cả lúc
họ thắng bộ áo choàng ngủ hoặc pijama. Tứ thời, họ toànđể phanh ngực,
phô hết mấy chục chiếc xương sườn ọp ẹp. Lại cả những bộ giò dễ sợ của
họ nữa chứ ! Thì đã mấy ai được nhìn thấy một ông già nào ngoài bãi biển
có bộ giò trơn tru, trắng trẻo, không một sợi lông chưa?
- Chào thầy! Em có nhận được thư thầy. Cảm ơn thầy nhiều lắm - Ôngấy có
vi ết cho tôi một mẩu giấy, nhắn tôi đến chào từ biệt trước lúc về
nghỉđông. Ông già thừa biết tôi chẳng bao giờ thèm quay lại trường - Lẽ ra