BẮT TRẺ ĐỒNG XANH - Trang 9

thầy không cần phải viết đâu. Vì đằng nào em chẳng đến từ giã thầy trước
lúc đi hẳn?
- Ngồi xuống đây, chú bé - Thầy Spencer bảo, chỉ tay vào cái giường ngủ kề

bên c ạnh. Tôi ngồi xuống mép giường.

- Thầy đã đỡ chút nào chưa ạ?
- Em biết đấy, thầy mà thấy đỡ thì thầy còn cho đi mời bác sĩ làm gì? Ông
già

Spencer t ự diễu mình. Ông cất tiếng cười the thé, như một lão điên.

Cười xong, ông già thở lấy hơi, rồi hỏi tiếp: - Này, sao cậu không đi xem đá
bóng? Hôm nay nghe bảo là chung kết kia mà?
- Vâng. Nhưng em vừa mới từ New York về cùng đội đấu kiếm.

Khi ếp, giường với chiếu! Ðá tảng chắc cũng chả rắn bằng!
R ồi thầy đột nhiên nghiêm giọng, như một ông giáo khắt khe. Tôi biết

trước sau gì rồi cảnh đó cũng sẽ tới.
- Nghĩa là cậu sắp giã từ chúng tôiđấy hả? - Thầy hỏi.
- Vâng ạ, đại để là thế.

Nghe tôi nói v ậy, thầy lập tức lắc đầu triền miên. Từ nhỏ tới giờ, tôi

chưa từng thấy ai lắc đầu lâu đến thế. Không biết thầy ấy lắc đầu lắm thế là
vì đang ngẫm nghĩ hay chẳng qua chỉ vì đã quá già. Hẳn quỷ sứ họa may
mới hiểu!
- Thế tiến sĩ Thurmer đã nói gì với cậu chuyện này? Nghe bảo ông ấy đã trò
chuyện với cậu suốt một buổi chiều, đúng không?
- Vâng ạ. Thầy ấy quả có nói chuyện với em. Nhưng em chỉ ngồi đằng
phòng
làm việc của thầy ấy chừng hai tiếng thôi, không hơn.
- Thế ông ấy nói những gì, Holden?
- Ồ… đủ thứ. Nào đời là một canh bạc lớn. Nào phải chơi thật trung thực,

theo đúng luật lệ. Thầy ấy nói thao thao bất tuyệt. Nghĩa là chẳng có gì

đặc sắc cả. Quanh đi quẩn lại vẫn chỉ mỗi một chuyện đời là một canh bạc
lớn và vân vân. Gì chứ chuyện đó, em chắc thầy biết cả rồi?
- Nhưng đời quả tình là một canh bạc, chú bé ạ, và phải chơi cho thật đúng
luật lệ.
- Vâng. Em biết những thứấy, em biết cảđấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.