BẦU TRỜI CHIẾN TRANH - Trang 136

đơn vị. Nhìn lên tấm bản đồ còn giữ được, không khó khăn nhận ra hướng
tiến quân của bọn Hít-le đang vào Pô-lô-ghi từ phía đông. Về phía biển! Đó
là nơi tôi phải đi đến.

Trong những ngày ấy, tất cả sự sống đều đổ xô về hướng đông không gì

ngăn trở được. Khi làn sóng ấy gặp vật gì cản lại, lập tức nó rẽ thành một
dòng chảy khác. Xe chúng tôi đã đầy người bị thương và binh lính lạc đơn
vị. Nhìn tình cảnh họ, ta hiểu rằng chiến tranh đã đặt họ trước một thử
thách nặng nề. Nhưng họ không mất tinh thần.

Nguyện vọng duy nhất của họ là nhanh chóng trở lại đơn vị, nghỉ ngơi

chút ít, cởi bỏ bộ quần áo đầy mồ hôi, tắm rửa, ăn uống thỏa thuê, rồi lại
lao ào cuộc chiến đấu. Tôi hiểu họ và thực lòng chia sẻ với họ những tình
cảm ấy. Từ ngày đầu tiên của những gian khổ trên con đường chiến tranh,
tôi đã hiểu cuộc hành quân vượt vòng vây trở về đơn vị, thực sự là một
chiến công.

Chúng tôi đến vùng phụ cận Véc-ni Tô-mắc lúc trời tối: Máy bay địch

vừa ném bom thị trấn. Nhà cửa đang cháy. Trên đường phố, quanh những
chiếc xe bị phá hủy, nhiều vũ khí bị vứt trên mặt đất. Bọn tôi nhặt lại và tìm
thấy cả một khẩu tiểu liên còn tốt. Tôi cũng lấy được cho mình một khẩu
súng nửa tự động và vài quả lựu đạn. Đồng chí hạ sĩ lái xe còn phát hiện
được một vò rượu trong một chiếc xe ngựa.

Thấy ở trung tâm thị trấn một đoàn xe và pháo có xe kéo; chúng tôi dừng

lại. Tới gần một nhóm các sĩ quan cao cấp tụ tập ở quảng trường, tôi lắng
nghe họ bàn bạc.

Họ đang trao đổi về đường đi tiếp theo. Trên bệ pháo và thùng xe không

có lấy một hòm đạn. Tôi dự định sẽ đi cùng đoàn này chọc thủng vòng vây
về hướng đông

Hội đồng quân sự quyết định lên đường vào đúng nửa đêm. Trở về xe,

tôi lại thấy có nhiều thương binh hơn lúc đầu. Phải cho họ ăn và tìm chỗ
cho họ nghỉ đêm..

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.