BẦU TRỜI CHIẾN TRANH - Trang 184

Phi đội Phi-ghi-sép cất cánh, tiếp sau là phi đội Cô-mốt-xa. Khi họ biến

mất về phía chân trời, mọi người đều im lặng suy nghĩ. Chỉ còn lại trên sân
bay hai tốp tám chiếc, của chúng tôi và của Cri-u-cốp. Trên toàn mặt trận
phía nam, chỉ có không đầy một trăm máy bay ta chống với một nghìn máy
bay Đức.

Ban đêm, bọn Đức đến ném bom sân bay, ít khi chúng để cho chúng tôi

chợp mắt.

Vài ngày đã trời qua, không một tin tức về Phi-ghi-sép và Cô-mốt-xa.

Sốt ruột, Vích-to Pê-tơ-rô-vích quyết định tự mình ra đi theo dấu vết của
họ. ông vừa ra đi buổi chiều, thì sáng hôm sau, người ta báo cho chúng tôi
là ông đã ở bệnh viện: tại một địa điểm nghỉ giữa đường, ông bị gãy một
tay khi cất cánh trên một chiếc U - 2.

Rồi chúng tôi được biết thêm I-va-nốp sẽ không trở về trung đoàn nữa.

Mỗi người đều nhận thấy hơn bao giờ hết, đó là người chỉ huy xuất sắc của
tất cả chúng tôi.

Một buổi sáng, trước khi giao nhiệm vụ chiến đấu, đồng chí tham mưu

trưởng tập họp chúng tôi lại và đọc quyết định bổ nhiệm thiếu tá Crai-ép
làm chỉ huy trung đoàn tiêm kích Cận vệ.

Riêng với tôi, cái tin này làm tôi rất đỗi ngạc nhiên? Crai-ép không có uy

tín trong các phi công. Do khả năng nghề nghiệp và quá trình đào tạo hàng
không, anh rõ ràng chưa xứng đáng giữ một vị trí cao như vậy. Mặt khác,
anh lại nắm qưyền chỉ huy giữa lúc tình hình hết sức gay go đối với chúng
tôi.

Còn anh có lẽ cũng cảm thấy những khó khăn đang chờ đợi mình...

Trung đoàn chỉ còn tất cả mười lăm phi công và ngần ấy chiếc Y-ắc, gặp
mọi thiếu thốn trong khi chiến đấu.

Thẳng thắn mà nói, mối quan hệ cá nhân giữa tôi và Crai-ép cũng làm tôi

băn khoăn. Tôi cảm thấy ngay tình hình không thân thiện trong buổi tập
họp đầu tiên.

Nhìn về phía tôi; anh nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.