BẦU TRỜI CHIẾN TRANH - Trang 192

Và tôi lại nghĩ: vì sao không cho các phi công già dặn đã đưa máy bay

đến xưởng máy nhanh chóng trở về trung đoàn? Đã tới lúc họ cần trở về để
thay thế các anh em trẻ không còn biết đến sự nghỉ ngơi

Tôi nói điều đó với sư đoàn trưởng. Lạ lùng hơn tôi tưởng, đồng chí

đồng ý ngay và giao cho tôi nhiệm vụ đi tìm gặp phi đội Phi-ghi-sép cùng
tốp bay Cô-mốt-xa. Tôi cố tự kiềm chế để không phản đối, và đến ngày ấn
định, sau những chuyến bay chiến đấu, tôi lên đường vào cuộc viễn chinh
xa xôi này. Trong khi tôi ra chiếc U-2 mà cơ quan tham mưu sư đoàn trao
cho để sử dụng, người ta còn trao thêm cho tôi hàng chục việc.

Người đầu tiên tiến công tôi là Va-len-ti-na.
- Anh đi đến đó... tìm người của chúng ta ư? - Chi hỏi với một giọng run

rẩy vì cảm động.

- Đúng, mình đi đến đấy. Nhưng không biết có tìm thấy họ không?

- Anh sẽ tìm thấy họ. Một đồng chí thợ máy hôm qua đã từ đó đến: Họ

có ở đấy.

- Hôm qua và hôm nay là hai ngày. Nói gì với chàng, cô Va-li-a nhỏ bé

của tôi?

- Mong anh ấy trở về trung đoàn.

- Một việc. Rõ!
- Anh ấy không kịp mang theo một tấm áo lót để thay. Nếu anh có thể

mang hộ em một gói nhỏ... Em chạy và mang đến đây cho anh.

- Những cái đó hậu phương đều có, đừng lo. Anh ấy sẽ mua một chiếc,

Va-len-ti-na ạ. Vả lại, đáng lẽ gửi bích quy, hãy gửi cho chàng một cái hôn.
Tôi sẵn sàng đưa đến tận địa chỉ.

Va-len-ti-na như người mất hồn từ khi hai người xa nhau. Còn tôi, tôi cố

gắng làm cô vui bằng những câu đùa vui hơi quá trớn.

Mấy phút sau, chiếc U-2 đưa tôi đến Xta-vrô-pôn. Nhưng lần này, không

phải tôi bay ở buồng trước mà ở khoang sau, khoang của hành khách.

5

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.