BẦU TRỜI CHIẾN TRANH - Trang 229

xnô-đa - bây giờ chỉ còn lại những đống đổ nát - tôi vào học trường hàng
không Cát-sin.

Mải mê đi khắp thành phố, các bạn tôi bắt đầu thấy khá mệt mỏi.

- A, ta còn phải cắt tóc chứ - Một người nhắc.
Chúng tôi vừa đến đúng một hiệu cắt tóc, trong một ngôi nhà thật thần

kỳ, còn nguyên vẹn. Tôi biết bác thợ cạo vì trước chiến tranh tôi thường
đến đó. Chỉ có mình bác mà khách hàng thì nối đuôi nhau. Không thể ra đi
nếu không trò chuyện một chút với người quen cũ.

Cuối cùng tôi cũng lại gần được ghế bành.

- Xin mời - Bác ta lễ phép mời tôi ngồi.
“Bác không nhận ra mình” - Tôi tự nghĩ. Tôi ngồi xuống rồi hỏi bác ta đã

ở lại thành phố hay phải đi tản cư. Và chỉ lúc đó, sau khi đã chăm chú nhìn
tôi, bác mới nhận ra người khách hàng trước chiến tranh.

Bác thợ cạo rưng rưng nước mắt. Bác bao giờ cũng yêu mến các phi

công và cuộc đến thăm của chúng tôi đối với bác là một sự kiện đáng ghi
nhớ. Tất nhiên chúng tôi các bạn và tôi, đều được cắt tóc, cạo râu như các
chú rể trước ngày cưới. Vừa làm, bác vừa kể sự thất thủ bất ngờ của thành
phố và sự tàn ác của bọn Hít-le đối với dân cư.

Xong, bác ta còn đưa chúng tôi ra tận phố và nói mấy lời tạm biệt:
- Tôi hy vọng gặp lại tất cả các anh ở chiếc ghế bành của tôi sau khi

chiến thắng!.

Lời chúc của bác có vẻ hơi nhàm, nhưng đầy chân thành và xúc động.

3
Những máy bay tiêm kích mới có tốc độ mà chúng tôi bay từ nay mang

lại cho chúng tôi những khả năng để đánh giá về trình độ và năng lực. Hầu
hết mọi phi công đến mặt trận đều đã có khá nhiều kinh nghiệm chiến đấu.
Trong nhiều khu vực, vào mùa xuân 1943, ưu thế về số lượng của kẻ thù
dần dần giảm đến số không. Bước ngoặt quyết định của chiến tranh đến
gần. Ở trên không cũng đã bất dău.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.