BẦU TRỜI CHIẾN TRANH - Trang 256

tôi thì chặn đánh hai chiếc Mét-xe đang săn đuổi một chiếc máy bay ném
bom ta tụt lại sau. Cuộc chiến đấu khá quyết liệt để chống trả với hai tên
phi công phát xít đầy kinh nghiệm. Đạn pháo địch nhiều lần căng những
đường lửa sát buồng lái của tôi. Dù sao, tôi vẫn giữ được ưu thế độ cao
trước kẻ địch.

Rồi một tràng đạn hỗn hợp đại liên và pháo của tôi cũng trúng đích. Một

chiếc Me-109 G-2 mới toanh bốc lửa rơi xuống.

Trên đường về, tôi thấy trong trận đánh này quả là mình thiếu hẳn sự

yểm hộ rất cần thiết của Ô-xtơ-rốp-xki.

Tiếp đất rồi, tôi không thấy chiếc máy bay hộ vệ ở vị trí đỗ. Thợ máy cho

biết Ô-xtơ-rốp-xki chưa trở về. Vậy cậu ta ở đâu, cậu con nuôi của tôi? Cái
gì đã xảy đến với cậu ta? Tôi gọi điện thoại, nhưng vô ích. Không ai biết gì
hết.

Cả đêm tôi không chợp mắt. Chưa bao giờ tôi cảm thấy lòng đầy lo lắng.

Cuộc tiếp xúc hôm qua với cậu ta và những lời cậu ta nói đã làm lung lay ý
định của tôi là không muốn đưa cậu ta vào nhiệm vụ khó khăn này, luôn
hiện ra trong đầu: “Lịch sử cuộc đời tôi không cho phép tôi ở lại không
hoạt động tại sân bay” Ô-xtơ-rốp-xki trình bày với giọng một người bị xúc
phạm khi nghĩ rằng mình không có lý lẽ nào hơn để thuyết phục tôi. Thế là
tôi đầu hàng.

Sáng hôm sau, tin điện thoại báo cho chúng tôi biết phi công Ô-xtơ-rốp-

xki của trung đoàn cận vệ 16 đã được chôn cất gần thị trấn Cu-ban-xcai-a.
Cậu ấy đã bị bọn tuầu tiễu săn lẻ của đối phương bắn rơi trên đường trở về.
Ô-xtơ-rốp-xki nhảy dù khi chiếc máy bay bốc lửa nhưng bọn phát xít đã
dùng liên thanh bắn cậu ấy ở trên không, trong lúc dù rơi.

Biết bao lần, sau khi hạ một chiếc Mét-xe, tôi nhìn thấy tên phi công Đức

nhảy dù. Nhưng không bao giờ tôi nghĩ đến chuyện sát hại nó ở trên
không.

Vậy thì, tôi quyết định: từ nay chứng đừng hòng chờ đợi lòng nhân đạo

của chúng tôi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.