BẦU TRỜI CHIẾN TRANH - Trang 381

- Làm việc? Chương trình nghỉ chứ?
- Không, A-lếch-xan I-va-nô-vích, không có vấn đề nghỉ ngơi.

Và anh thở dài nói tiếp:
- Làm thế nào? Người ta đợi anh ở các nhà máy, ở các cuộc họp. Và

không phải chỉ độ nửa giờ, dài hơn nữa! Muốn đi khắp một lượt, chúng ta
phải mất một tháng

- Trên chỉ cho tôi có năm ngày.

- Tôi biết. Vậy thì, bốn ngày cho nhân dân và một ngày cho anh. Đồng ý

không?.

- Nếu cần như vậy thì đồng ý.
Một cây đàn phong cầm lên tiếng và cây đàn ghi-ta cũng hòa theo.

Những người dân Xi-bê-ri cất cao một bài hát.

Bài hát gần gũi làm sao? Đã lâu lắm tôi không nghe thấy tiếng hát vang

lên như vậy, bộc lộ nỗi niềm, ru tâm hồn trên đôi cánh, vào những khoảng
không vô tận. Như ở đây ở Xi-bê-ri!.

Không đâu có thể hưởng một niềm vui nồng nhiệt như lúc này, tôi cảm

thấy ở đây! Sau bao nhiêu trận đánh quyết liệt chiến đấu dữ dội được trở về
nhà “mà việc gì phải giấu giếm?), hãnh diện vì chiến thắng, được cái nhìn
âu yếm của mẹ già, hơi ấm vòng tay của người vợ yêu quý, gặp lại bạn bè,
những người bạn từ thời niên thiếu, và nghe bài ca quen thuộc từ thuở thơ
ấu, tuy buồn nhưng vẫn sưởi ấm lòng.

Thuyền chàng vừa mới ra khơi

Gió đông bắc đã về khơi ngọn trào
4
Một sự hòa hợp khó miêu tả giữa mình và những người trong nhà máy

của mình, những người đã dành cho ta một phần sức lực, kinh nghiệm của
họ và ta cũng đã góp vào đấy một phần. Thực hiện giấc mơ thân yêu nhất
của mình, tôi rảo qua những lớp học và các xưởng máy của trường dạy
nghề cùng những tòa nhà của Síp-côm-ba-in.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.