BẦU TRỜI TRONG TRẺO - Trang 110

“Ngày mai tôi phải đi rồi, về sau thời gian gặp gỡ chỉ sợ có hạn, ở cùng

cô khoảng thời gian này tuy không lâu nhưng tôi cho rằng cô là một người
không tồi, nếu có thể tôi hy vọng cô lựa chọn phương án đầu, tôi cũng hy
vọng công ty của tôi có một người có tiềm lực phát triển như thế làm việc.
Nhưng tình huống của cô khá đặc thù, cho nên dù cho cô chọn phương án
nào, tôi đều tán thành.”

Đêm đó, Ninh Hoà đưa Lan Hinh đến cổng trường, sau đó phất tay tạm

biệt. Mà Lan Hinh lại đắm chìm trong hai đề nghị mà Ninh Hoà đưa.

Vô công bất thụ lộc, Lan Hinh hiểu, nhưng khi bạn bất lực nhất lại gặp

được một người có thể giúp đỡ bạn, từ chối hay chấp nhận đã là một đáp án
khó xác thực.

Nếu Lan Hinh chỉ có một mình, như vậy hai lựa chọn đó căn bản không

cần, muốn nuôi sống bản thân đối với Lan Hinh mà nói rất dễ dàng, nhưng
cô không chỉ có một mình, mà còn có gia đình…..Trách nhiệm của cô
không chỉ đơn giản là nuôi sống chính mình. Cô cần mau chóng khiêng lên
vai gánh nặng cuộc sống.

Ngày hôm sau, Lan Hinh gọi cho Ninh Hoà: “Tôi chọn phương án hai.”

Đây là kết quả của một đêm mất ngủ tự hỏi bản thân. Phương án đầu

đương nhiên không có tính phiêu lưu, nhưng Lan Hinh hy vọng sớm có thể
thoát khỏi sự trói buộc của nghèo đói, mà không phải đem áp lực của em
trai em gái chuyển lên người Ninh Hoà.

Đầu tư đương nhiên có tính mạo hiểm, Lan Hinh hiểu, nhưng chỉ có vậy

mới có thể nhanh chóng thoát khỏi khốn cảnh, mới có thể nhanh chóng
kiếm lại số tiền nợ Ninh Hoà.

“Tôi biết cô sẽ đưa ra lựa chọn này. Tôi cũng không hỏi cô muốn làm gì,

tính toán một chút cần bao nhiêu tiền, sau đó nói cho tôi biết là được…..”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.