BẦU TRỜI TRONG TRẺO - Trang 176

Hà Mỹ dừng một chút, có điều ám chỉ. Miêu Chấp nhíu mày, bỏ chiếc

túi của Lan Hinh xuống, nhưng lại không nói gì.

Lan Hinh nhìn Hà Mỹ, ánh mắt ấy có vẻ xa xôi mà lạnh lùng…..Nhiều

năm sau, lại muốn ôn lại những thứ đã trải qua ngày trước sao? Cười nhạo?
Hay là công kích ác độc? Dù có thế thì thế nào?

Bạn hơn người ta ở một mặt nào đó rồi, đến khi ngoái đầu lại nhìn, bất

quá chỉ như xem kịch mà thôi. Họ vừa không thể kiểm soát cuộc sống của
mình, mà giá trị của mình cũng không thể hiện ở nơi này, như vậy mình
không sợ miễng lưỡi thế nhân, thì lời người ta nói sao có thể làm tổn
thương mình? Thứ thủ đoạn ti tiện này, chỉ càng khiến người ta chê cười mà
thôi……

Cho nên, Lan Hinh cười. Nhiều năm trước khi gặp phải tình huống như

vậy, Lan Hinh sẽ cụp mi nhắm mắt, nao núng sợ hãi, sau này lại học được
cách dùng ánh mắt hiên ngang không chút sợ sệt đáp lại, rồi sau đó học
được cách mặc kệ nó, không để ý tới. Mà nay, Lan Hinh học được cách
dùng tâm tình xem người ta diễn trò nhìn hết thảy — nhân sinh trăm loại
sắc thái, cái ác từ tâm mà sinh ra……

Hà Mỹ đứng trước biểu tình ôn hoà lạnh nhạt không chút hứng thú kia,

đột nhiên có cảm giác như bị trêu đùa……Tựa như mình hao tổn hết tâm
cơ, chuẩn bị kiếm sắc, nhưng lúc đâm ra lại phát hiện trước mặt mình là
không khí, mà người kia vẫn đứng bên cạnh, vẻ mặt đầy châm biếm nhìn
mình……

Vẻ mặt kia là châm biếm……

Rõ ràng mình muốn đùa giỡn cô, mà nay lại biến thành bị cô đùa cợt.

Thứ cảm giác này khiến cô ta cảm thấy phẫn nộ.

Cố rặn cười một tiếng, Hà Mỹ thành công hấp dẫn lực chú ý của mọi

người. Sau khi cười nhạo cùng nhẹ giọng bàn tán, mọi người bắt đầu ý thức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.