BẦU TRỜI TRONG TRẺO - Trang 77

nhận ra, hoặc là nói, có phát hiện nhưng không nghĩ là mình. Không hiểu
sao lòng dâng trào một cảm giác trống vắng.

Cũng giống như khi thi được một trăm điểm, chờ giáo viên khen ngợi,

kết quả đợi thật lâu, giáo viên đến rồi lại đi, chỉ có cảm giác mất mát vì
không được khen ngợi là giống nhau.

Vì thế những thứ trong ba lô vốn khiến mình hưng phấn suốt sáng sớm

nay chẳng còn ý nghĩa gì nữa.

Vào nhà, Ninh Vũ nhẹ nhàng đặt ba lô lên chiếc sô pha bên cạnh, không

để cho thứ trong đó phát ra âm thanh.

Lan Hinh ra khỏi bếp, trên tay bưng hai đĩa thức ăn, đều là món Ninh Vũ

thích. Sau đó lại bưng một món canh một món ăn nữa, rồi mới xới cơm, hai
người bắt đầu từ từ ăn.

Ninh Vũ hiển nhiên không có khẩu vị, tay trái bị thương được nàng cẩn

thận giấu dưới bàn, cơm cũng ăn rất chậm, hoàn toàn không có dáng vẻ ăn
lang thôn hổ yết mọi khi, cho nên chỉ ăn mấy miếng, Lan Hinh liền ngẩng
đầu lên, cười nói với Ninh Vũ: “Sao thế? Đồ ăn hôm nay không hợp khẩu
vị à? Tôi bận rộn mãi đến giờ, đều chọn làm mấy món em thích mà…..Có
phải ăn đồ tôi nấu mãi đến chán rồi không?”

“Không…” Ninh Vũ ngượng ngùng trả lời, đột nhiên nhớ ra Lan Hinh

bận rộn như vậy, có lẽ trở về căn bản còn chưa kịp vào phòng ngủ, đương
nhiên không phát hiện ra…..

Aish, mình thật là, để tâm mấy chuyện vụn vặt như thế, cứ nghĩ là mình

làm rồi cô về tất nhiên sẽ thấy. Nói mãi thì là do bản thân mình không đủ
bình tĩnh…..

Nghĩ đến đây, không khỏi cảm thấy xấu hổ với tính nhỏ nhen của mình.

Chỉ là lúc này Lan Hinh nhìn mình chằm chằm, vì thế liền vội vàng cúi đầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.