BẦU TRỜI TRONG TRẺO - Trang 93

Sau đó Lan Hinh vừa cười vừa rót tiếp trà cho Tiếu Kiền: “Cô Tiếu cũng

không cần tiếc hận, tình huống của Ninh Vũ tốt hơn em nhiều, lại còn thông
minh, lại chăm chỉ, cũng sẽ không phải tiếc nuối như em ngày trước.”

Tiếu Kiền nhìn Ninh Vũ, cười gật đầu: “Hy vọng nàng có thể hoàn thành

những thứ em vốn có thể hoàn thành…..Nếu không tôi sẽ cảm thấy tiếc
nuối phi thường.”

Trong lòng Ninh Vũ kịch liệt chấn động, hy vọng mình có thể hoàn

thành việc chị ấy chưa hoàn thành? Ninh Vũ ngẩng đầu nhìn Tiếu Kiền, ý
hỏi trong ánh mắt cực kỳ rõ ràng.

Tiếu Kiền cười ha ha quay đầu nhìn Lan Hinh, trong ánh mắt có chút

kinh ngạc nho nhỏ, lại hơi ẩn dấu thắc mắc.

Lan Hinh bất đắc dĩ nhẹ nhàng nhún vai: “Những gì em trải qua không

thích hợp với tiểu Vũ, cũng không thể trở thành thứ để nàng tham khảo để
trưởng thành, những thứ không có giá trị thì không cần đề cập tới.”

Tiếu Kiền gật gật đầu, trong ánh mắt đột nhiên chợt loé một tia đau lòng,

bất quá lại lập tức nói với Ninh Vũ: “Ninh Vũ, vậy em có biết Lan Hinh vẫn
chưa hoàn thành chuyện gì không?”

“Giáo sư cô nói đi…” Ninh Vũ bưng chén trà, chén trà nóng hầm hập,

nhưng Ninh Vũ tựa hồ lại không cảm giác được hơi nóng.

“Lan Hinh vốn không nên là cô chủ của [Lan tâm thực phủ], mà nên là

chuyên gia trên con đường học tập…” Ánh mắt Tiếu Kiền đặt trên khuôn
mặt của Lan Hinh, trong ánh mắt có sự tiếc hận cùng kiêu ngạo. Dù là ai có
một học trò như thế đều sẽ tự hào.

“Cô Tiếu quá khen, Lan Hinh bất quá cũng chỉ xong bốn năm Đại học

mà thôi……” Lan Hinh cười yếu ớt, vội vàng từ chối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.