BẢY BƯỚC ĐẾN THÀNH CÔNG - Trang 140

TẬP TRUNG TƯ TƯỞNG


Thầy thư ký ấy đã tập trung tư tưởng vào tên họ và số phòng của ông
khách. Tập trung tư tưởng là để cho óc ngừng lâu trên hình ảnh độc nhất.
Nó là bước quan trọng nhất trong sự luyện trí. Không có nó, ta không thể
chú ý được, mà không chú ý thì không có cảm giác nào lâu bền, cho nên
Phillipe Brooks và Helvetius đều nói rằng sự chú ý là yếu tố của thiên tài.

Ông E.G. Grace nói thêm: “Đem hết tư tưởng tập trung vào một vấn đề
đương xét và một khi quyết định rồi, quên vấn đề ấy đi để lại có thể đem
hết 100 phần 100 tư tưởng tập trung vào vấn đề sau, đó là điều kiện quan
trọng nhất để thành công”. Những lời ấy đủ cho ta thấy sự ích lợi của tập
trung tư tưởng ra sao.

Nhưng ta đừng lầm tập trung tư tưởng với thiên chấp tư tưởng (idée fixe).
Thiên chấp là thói xấu, cũng là tập trung tư tưởng đấy, nhưng tập trung một
cách vô lý vào một điều sai lầm. Một ông bạn của tôi trên 40 tuổi, đi xin
việc tại các hãng mà cứ tin chắc rằng không ai mướn một người trên tứ tuần
cả cho nên vào hãng nào cũng chán nản bơ phờ. Như vậy là thiên chấp. Trái
lại, nếu ông đem hết tinh thần tìm cách gặp gỡ những chủ hãng cần dùng
người lớn tuổi, có nhiều kinh nghiệm rồi rán có những cử chỉ ngôn ngữ để
cho chủ hãng có thiện cảm với mình ngay thì như vậy là tập trung tư tưởng.

Có khi không cần tập trung tư tưởng mà một vài hình ảnh cũng in sâu trong
tiềm thức của ta. Và theo ý kiến của vài người, tiềm thức không bao giờ
quên hết. Điều ấy có lẽ đúng. Khi ta nằm mê chẳng hạn, cảm giác trong
những tai nạn xảy ra đã lâu lắm mà ta đã quên hẳn rồi, bỗng nhiên hiện lại,
rõ ràng lạ lùng.

Câu chuyện dưới đây là một chứng cớ hiển nhiên về sự thực ấy. Một bà già

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.