BẢY BƯỚC ĐẾN THÀNH CÔNG - Trang 156

món tiêu khiển nào sinh lợi được không, một nghề tay trái nào không.

Tôi quen một thầy dạy đờn. Có lần người ấy về nhà vợ nghĩ mát, ngồi buồn
làm một tấm biển cho cửa hàng ông nhạc. Ai cũng khen tấm biển đẹp,
nhiều người quen nhờ làm cho cửa hàng của họ. Người đó kiếm cách làm
cho bớt tốn tiền và bây giờ nghề chánh của người ấy là làm tấm biển cho
các cửa hàng, còn nghề dạy đờn chỉ là nghề phụ.

Vậy trong khi xem xét tài năng của bạn, bạn nghiên cứu tới sức tiêu thụ
trên thị trường. Đừng lầm lỡ như nhiều người, mà mất công mất thì giờ xin
việc tại những nơi mà người ta không sao dùng mình được. Muốn bán được
một thứ xà bông để cạo râu, bạn có đi hỏi một tiệm chuyên bán đồ phụ nữ
không? Có quảng cáo trong một nguyệt san phụ nữ không?

Bạn nên nhớ điều này nữa: một hãng nhỏ có năm người làm công, nếu
mướn thêm bạn, phải tăng số tiền trả công là hai mươi phần trăm, (tức 200
phần 1000), còn một hãng có 500 người làm, nếu mướn thêm một người
nữa thì số tiền trả công chỉ tăng lên 1 phần 500 (tức 2 phần 1000) thôi. Vậy
phần may được việc làm ở hãng sau này lớn hơn 100 lần phần may được
việc làm ở hãng trên.

Khi bạn xin việc một hãng nào thì nhớ kiếm cách biết tên họ viên chủ sự
mà bạn muốn gặp. Nếu viết thư xin việc thì nên viết riêng cho viên đó,
đừng viết cho hãng. Thư riêng thì tới liền, còn thư cho hãng thì phải chuyển
từ người tuỳ phái qua phòng này, qua phòng khác rồi mới tới viên chủ sự
được.

Viết thư thì đừng quên rằng bạn yêu cầu được người đó tiếp, vậy bạn phải
làm sao cho người đọc thư thấy tò mò muốn biết bạn, thích được gặp bạn.
Phải sắp đặt trước những ý khi được tiếp chuyện, bạn có thể tỏ hết tài năng
của bạn và làm cho người ta có thiện cảm với bạn rồi dùng bạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.