BẦY HẠC - Trang 176

“Anh cảm thấy họ nói đúng mà, lẽ nào tình cảm hai chúng ta

không mặn nồng à?”

“Đó đâu phải, bị mấy người lính nói cũng thôi di. Mấu chốt là

chính miệng chị dâu nói với em. Dù da mặt em có dày cũng sẽ cảm
thấy mất tự nhiên biết không.” - Nói đến đây, cơn giận của Chử
Điềm cũng dấy lên, cô đẩy anh ra - “Quay qua chỗ khác, không cho
nhìn, em muốn thay quần áo.”

Phó quản đốc Từ rất muốn nhắc nhở đồng chí nhỏ này là trên

người cô có chỗ nào là anh chưa thấy đâu chứ? Nhưng thấy cô đang
giận, anh vẫn phối hợp quay người đi. Nhưng mà nghe thấy tiếng
quần áo sột soạt của vợ mình phía sau lưng, anh khó tránh khỏi có
chút suy nghĩ lan man. Anh muốn làm gì đó phân tán sức chú ý của
mình, ánh mắt vừa chuyển đã nhìn thấy túi của Chử Điềm.

Một chiếc túi da trâu lớn màu đen, bên trong đầy đồ đạc của cô,

hơi ngả xuống mặt bàn, đồ bên trong cũng sắp rơi ra ngoài. Anh đưa
tay muốn thu dọn lại giúp cô, kết quả lại không cẩn thận làm rơi ra
một cái hộp. Cầm lên xem thử, thì ra là bao cao su.

Ngay cả đồ này... mà cô cũng chuẩn bị luôn à?

Từ Nghi khẽ bật cười, quay đầu lại nhìn Chử Điềm. Đúng lúc cô

vừa thay quần áo xong, nhìn thấy thứ anh đang cầm trên tay, mặt cô
đỏ bừng. Từ Nghi thấy vậy, hỏi cô:

“Sao tối hôm qua không lấy ra?”

“Em quên mất.” - Chử Điềm quay người, làm bộ như gấp quần áo

để không phải nhìn anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.