BẦY HẠC - Trang 178

“Ai giở trò lưu manh?” - anh buồn cười - “Thế ai mang theo bao

cao su đến thăm anh?”

“...”

Chử Điềm á khẩu không trả lời được, đành quật khởi phản kháng

lấy lại chút sĩ diện. Nhưng cô vẫn bị Từ Nghi đè xuống, dù có cố
gắng thế nào cô cũng không vùng thoát được. Bất đắc dĩ, cô đành
thừa nhận:

“Là em mang đến thì sao? Còn không phải để cho anh dùng?”

Trải qua một trận hành hạ vừa rồi, mặt cô đã đỏ ửng, trên trán

cũng rỉ ra một lớp mồ hôi mỏng. Từ Nghi nằm nghiêng bên cạnh,
ánh mắt nhìn cô thật sâu lắng. Bị anh nhìn như vậy, Chử Điềm rất
lúng túng, quay ngoắt người đi, nhưng lại bị anh xoay lại. Chử Điềm
bị buộc phải nhìn thẳng vào mắt anh, cảm thấy anh có điều là lạ:

“Anh sao vậy? Có, có phải anh không muốn dùng không?”

Từ Nghi nhìn cô, bình tĩnh khẽ cất lời:

“Điềm Điềm, bây giờ em vẫn chưa muốn có con à?”

Chử Điềm gật đầu chẳng hề suy nghĩ:

“Đúng vậy.”

Từ Nghi khựng lại rồi mới hỏi:

“Tại sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.