BẦY HẠC - Trang 179

Vấn đề này, Chử Điềm cũng hơi do dự. Cô không thể trở mình,

chỉ có thể né tránh ánh nhìn chăm chú của anh. Dáng vẻ muốn nói
lại thôi khơi dậy lòng hiếu kỳ của Từ Nghi. Anh vô cùng nhẫn nại,
khẽ nói:

“Không sao đâu, em cứ nói đi.”

“Vậy anh không được cười em đâu đấy!” - Chử Điềm liếc anh,

nhanh chóng rũ mí mắt xuống - “Em không muốn sinh con sớm
như vậy. Trước khi kết hôn không có cơ hội yêu đương hẹn hò, sau
khi kết hôn đã lập tức mang thai sinh con, nào còn thời gian của
riêng hai người nữa chứ.”

Thật ra cô không hề hoài nghi tình cảm Từ Nghi dành cho cô. Một

người đàn ông như vậy, nếu không yêu cô chắc chắn anh sẽ không
kết hôn với cô. Bởi vì trước đó cô theo đuổi anh rất lâu, nhưng chưa
từng được anh đáp lại như thế này. Có điều cô vẫn cảm thấy chưa
đủ, trong lòng cô hiểu rõ, cô yêu anh hơn anh yêu cô rất nhiều. Vì
vậy cô không muốn trước khi anh yêu cô nhiều hơn mà có thêm đứa
con, nếu vậy thì sẽ khiến anh phân tâm. Nói trắng ra là cô có chút
ghen tỵ, vì cô cảm nhận được Từ Nghi rất thích trẻ con.

Nghe xong lý do này, Từ Nghi chìm vào im lặng. Thật ra không

phải anh muốn có con, dù sao hiện giờ anh đang ở nông trường
không thể quan tâm đến gia đình, để cô mang thai không phải là
quyết định sáng suốt. Sở dĩ im lặng là vì những gì cô nói hoàn toàn
nằm ngoài dự liệu của anh. Anh vốn cho rằng cô có ý nghĩ khác,
không ngờ lại là lý do như vậy, thẳng thắng đến mức... đáng yêu làm
sao.

Có lẽ là thời gian anh im lặng quá dài, Chử Điềm hơi bất an, cô

đụng vào người anh:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.