BẦY HẠC - Trang 216

Tuy Phó Dục Ninh vẫn có khoảng cách, nhưng dù gì hôm nay hai

người mới chính thức gặp mặt nhau, có thể được đánh giá như vậy
thì Chử Điềm đã vô cùng hài lòng rồi. Cô chân thành nói cám ơn Phó
Dục Ninh, lại khiến bà bật cười.

Hai người trò chuyện một hồi, nghe thấy Cố Trường An kêu ăn

cơm, Chử Điềm tích cực chủ động đi giúp bưng đồ ăn lên. Nhìn vẻ
mặt ôn hòa của dượng út, cảm giác sợ hãi trong lòng cô đã vơi đi
phân nửa, chỉ còn lại kính nể thôi.

Lúc ăn cơm họ trò chuyện không nhiều, nhưng không khí bữa ăn

rất thân thiện. Sau khi ăn xong, Chử Điềm ngồi thêm chốc lát mới về
nhà. Phó Dục Ninh thấy ngoài cửa sổ trời đã tối đen, liền nhờ một
anh lính trong tiểu đội vận tải chở cô về nhà.

Về đến nhà rồi, tâm trạng Chử Điềm vẫn còn hơi kích động. Cô

lấy điện thoại ra, vào Weixin, nhắn tin cho đồng chí Một Gạch Ba
Sao:

"Hôm nay em gặp cô út rồi, ở đại học Z."

Gửi tin nhắn chưa được bao lâu thì Từ Nghi gọi về, cô vừa bắt

máy anh đã hỏi ngay:

"Gặp thế nào?"

Chử Điềm khai báo hết đầu đuôi ngọn ngành cho anh nghe:

"Anh nói có trùng hợp hay không?"

Từ Nghi khẽ cười:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.