BẦY HẠC - Trang 247

"Em suy nghĩ lại tình cảnh lúc ấy chút đi, cảm thấy anh có thể bỏ

mặc em sao?"

"Em uống say không nhớ rõ."

Chử Điềm chơi xấu quay mặt sang chỗ khác.

"Không nhớ thật hả?" - Từ Nghi ngồi bên cạnh, vuốt mái tóc dài

đen nhánh của cô, ra vẻ chú tâm muốn khiến cô nhớ lại – “Em mặc
bộ váy phù dâu màu trắng, cổ lộ hết ra ngoài. Em uống nhiều, đầu
tóc rối tung, hai gò má ửng hồng, lúc say còn vừa đi vừa kéo váy,
thiếu điều cởi ra ngay tại chỗ. Những điều này em cũng không nhớ
hả?"

Chử Điềm trợn mắt như muốn lọt ra ngoài:

"Em uống say làm sao sẽ như vậy chứ?"

Từ Nghi rất thức thời ngậm miệng lại, anh im lặng thin thít để cô

tự nhớ lại mọi chuyện. Chử Điềm cũng im lặng một hồi, bỗng bật
kêu lên hai tiếng á á "Mắc cỡ chết được!" rồi lại dùng chăn che kín
mặt. Từ Nghi nhanh tay lẹ mắt bắt lấy cánh tay đang truyền dịch của
cô, tránh để kim truyền bị lệch.

Nhìn ai đó đang bọc kín mình thành một đống, Từ Nghi bèn kêu

tên cô, ai đó không thèm để ý. Phó nông trường Từ cau mày lại,
không nhịn được bật cười. Hiện giờ rốt cuộc anh cũng hiểu rõ, đối
với một cô gái rất xinh đẹp mà nói, vẻ đẹp bề ngoài chính là yếu
điểm lớn nhất. Cho nên có câu Từ Nghi không nói cho Chử Điềm
biết. Dáng vẻ cô say rượu... thật ra chẳng khó coi chút nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.