BẦY HẠC - Trang 297

lại nhìn thấy Phương Triết, liền định đến bắt chuyện chào hỏi.
Phương Triết liếc nhìn Chử Điềm, nói với Mạnh Ngọc Hòa:

“Tôi không có việc gì nên đi dạo ở đây, bác không ở bên cạnh

Mạnh Phàm sao?”

“Không sao.” - Mạnh Ngọc Hòa quay đầu lại liếc nhìn con gái -

“Tôi đến nói xin lỗi với bác sĩ, hôm qua tâm trạng nhà tôi không tốt,
nói chuyện khó nghe một chút, nhưng tuyệt đối không có ý nhằm
vào bác sĩ. Tình trạng con gái tôi bác sĩ cũng hiểu, điều trị nhiều năm
thế này vẫn không có chuyển biến tốt đẹp, trong lòng hai chúng tôi
đều sốt ruột…”

“Không cần nói vậy đâu ạ.” - Phương Triết ngắt lời ông, vẻ mặt

ôn hòa - “Tôi biết rõ bác gái là người thế nào, lời bác ấy nói tôi cũng
không để trong lòng.”

Mạnh Ngọc Hòa cười đôn hậu.

“Vậy thì tốt rồi.” - ông nói, thấy Chử Điềm đứng bên cạnh liền

thuận miệng hỏi - “Bác sĩ Phương, cô này là ai vậy?”.

Phương Triết liếc nhìn Chử Điềm, thấy cô chẳng mảy may cử

động, không có ý đáp lời, liền thuận miệng nói:

“Là một người bạn của tôi.”

Theo lời anh ta, Chử Điềm khẽ gật đầu. Mạnh Ngọc Hòa “Ồ” một

tiếng, ánh mắt nhìn Chử Điềm hơi khác. Chử Điềm biết có lẽ ông ta
đã hiểu lầm gì rồi, nhưng giờ phút này cô không muốn cho ông ta
biết thân phận thật sự của mình, nên cũng không giải thích. Cô
nghiêng đầu nói với Phương Triết:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.