BẦY HẠC - Trang 305

Tống Khả Như cau mày lại, có chút không vui nhìn người tài xế,

trong lòng phiền gã lắm chuyện. Trái lại Từ Nghi bước đến mở cửa
ghế lái phụ ra, sau đó nói với tài xế: “Khu hoa viên Sâm Giang thành
phố mới.”

Vừa nói vừa đưa một trăm đồng. Thấy cảnh trước mắt, sắc mặt

Tống Khả Như khó nhìn hơn. Bà lạnh lùng liếc nhìn con trai, tự
mình mở cửa sau ngồi vào. Từ Nghi cũng không giận, quay người
lại, cầm lấy phong bì từ tay Chử Điềm, đưa qua cửa sổ xe.

“Tiền ba và mẹ kiếm cũng không dễ gì, đừng vung xài bên ngoài

lung tung.”

Tống Khả Như không nhận, hỏi ngược lại.

“Mẹ vung xài bên ngoài sao? Chỗ tiền này là mẹ cho con dâu

mình.”

“Chuyện này càng không nhọc ba mẹ quan tâm.” - Từ Nghi cười

cười - “Điềm Điềm là vợ con, dĩ nhiên là để con nuôi.”

Tống Khả Như bị anh nói chặn họng, trong lòng tức sắp điên,

nhưng vẻ mặt vẫn duy trì bình tĩnh, nhưng hơi thở lại dồn dập. Hai
mẹ con giằng co cách cửa sổ xe như vậy, bỗng nhiên Tống Khả Như
đưa tay nhận lấy phong bì, ném phăng nó về phía xa.

Chử Điềm kinh ngạc “A” lên, Từ Nghi cũng không ngờ bà sẽ như

vậy, mắt khẽ động, nhưng vẫn sững sờ tại chỗ.

Dường như tất cả cơn giận của Tống Khả Như đều tan mất, bà

phủi tay, vô cùng ung dung nói với tài xế: “Lái xe!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.