BẦY HẠC - Trang 34

Giống như mới vừa rồi nếu không phải cô thắng xe kịp thời thì hai
chiếc xe nhất định đã đụng nhau rồi.

Vừa nghĩ thôi đã thấy sợ. Chắc hẳn anh cũng lo lắng cô lái xe đến,

không tìm được chỗ dừng rồi lại xảy ra chuyện, nên mới bảo cô lái
đến ngã tư rồi quẹo vào. Nào ngờ ở đâu tự dưng giữa đường xông
ra một chiếc xe điện chạy ẩu.

Quả thật là không thể ngờ đến mà! Chử Điềm quay đầu nhìn ra

ngoài cửa sổ. Từ Nghi yên lặng lái xe, thỉnh thoảng nghiêng đầu
nhìn Chử Điềm, anh phát hiện ra cô vẫn nhìn ra ngoài cửa sổ suốt,
liền biết cô còn đang giận dỗi. Kể ra anh phải là người giận mới
đúng. Anh biết trước giờ cô vẫn tự lái xe đi làm, nhưng hôm nay tận
mắt chứng kiến cảnh cô lái xe, anh cảm thấy hốt hoảng vô cùng.
Điều này thật sự trước nay chưa từng có.

“Sau này đi làm bằng tàu điện ngầm đi, nếu không có việc gì gấp

thì cố gắng hạn chế lái xe ra ngoài.” Từ Nghi phá vỡ sự im lặng.

Có chịu thôi hay không đây? Chử Điềm cố nén những lời này, khẽ

hừ một tiếng:

“Chính trị viên Từ, hằng năm anh sống ở vùng ngoại thành làm

sao hiểu được nỗi khổ của lớp người đi làm như bọn em chứ. Đi tàu
điện ngầm à? Không chen chết là may lắm rồi.”

Vẻ mặt của chính trị viên Từ vẫn như cũ: “Nhiều người đi làm

bằng tàu điện ngầm như vậy, anh đâu thấy ai bị chen chết đâu.”

Chử Điềm tức giận quắc mắt nhìn anh: “Em mỏng manh, được

chưa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.