BẦY HẠC - Trang 387

“Không sao, hôm nay cũng đâu phải chỉ có mình ông ấy ở đây. Có

điều đừng để ông ấy nhìn thấy, ông ấy là người thích đồ ngọt như
vậy, có thể nhìn mà không được ăn không phải là khó chịu chết ông
ấy hay sao?”

Chử Điềm đành để Từ Nghi cầm về xe. Xem ra dường như anh

cũng không biết, mày cau lại không nói gì.

Gần đây Từ Kiến Hằng bận suốt, hôm qua công ty vừa giành

được một hạng mục của quân đội, buổi tối tổ chức tiệc ăn mừng, ông
quá cao hứng nên uống say bí tỉ, hai giờ đêm mới về đến nhà. Hôm
nay trông sắc mặt hơi xanh xao, tầm mắt ông vẫn nhìn Chử Điềm và
Từ Nghi. Đến lúc gần xuống tới mới cất giọng trầm thấp chào hỏi:

“Tới rồi à?”

Chử Điềm vô cùng khôn khéo đáp lại một tiếng “Chào ba”, nhưng

Từ Nghi lại ngồi yên bất động, chờ Từ Kiến Hằng ngồi xuống mới
giơ tay rót cho ông tách trà, đưa đến. Từ Kiến Hằng liếc nhìn anh,
bưng lên, từ từ uống một hớp.

Phòng khách chìm vào tĩnh lặng khiến người ta căng thẳng. Phó

Dục Ninh và Tống Khả Như đều ở bếp chuẩn bị cơm trưa, không ai
đi ra ngoài xoa dịu không khí. Chử Điềm có chút ngồi không yên, lúc
đang định viện cớ xuống bếp phụ việc để thoát khỏi tình cảnh này
thì cô nghe thấy Từ Kiến Hằng chậm rãi cất lời:

“Tiểu Chử, bây giờ con vẫn còn làm ở công ty Tây Đinh à?”

Chử Điềm đáp:

“Đúng vậy ạ, được nửa năm rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.