BẦY HẠC - Trang 390

“Anh đừng suy nghĩ nhiều mà, lão Cố bận thật, cả tháng rồi em

chưa thấy mặt mũi ông ấy đâu nè.”

Nhắc đến chồng, Phó Dục Ninh không khỏi hơi u oán. Từ Kiến

Hằng “Hừ” một tiếng, đúng lúc Tống Khả Như bưng thức ăn lên
bàn, nghe thấy bà oán trách liền trêu ghẹo bà:

“Chị thấy tình cảm của em và lão Cố tốt thế còn gì, đã đến từng

tuổi này rồi mà nhắc đến chú ấy em vẫn như cô bé vậy.”

Phó Dục Ninh liền kêu:

“Nào có chứ!”

Tuy bà nói cứng, nhưng vẻ hạnh phúc trên mặt vẫn không thể che

giấu hết được. Chử Điềm nhìn bà, thật sự vô cùng hâm mộ. Nếu như
hai mươi năm sau cô và Từ Nghi cũng có thể giữ được tình cảm
thắm thiết như cô út và dượng út thì tốt biết mấy. Cô ngẫm nghĩ liếc
nhìn Từ Nghi, lại phát hiện ra anh đang nhìn về chiếc bàn bày đầy
món ăn như có điều suy nghĩ.

Bởi vì mắc bệnh cao huyết áp nên Từ Kiến Hằng bị hạn chế uống

rượu. Tiệc ăn mừng tối qua đã phá giới, trưa nay lúc ăn cơm vẫn gọi
dì người làm khui rượu, còn là rượu trắng. Tống Khả Như nhìn thấy
định can ngăn nhưng bị Phó Dục Ninh cản lại.

“Hôm nay anh cả là lão đại, để cho anh ấy uống chút rượu đi.”

Từ Kiến Hằng nghe vậy nói:

“Vẫn là Ninh Ninh thương tôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.