BẦY HẠC - Trang 418

không biết nên nói gì. Cô lo sợ nhìn Từ Nghi, một hồi lâu mới tìm lại
được giọng nói của mình.

“Không phải bà ta cảm thấy em cố ý che giấu thân phận của mình

tiếp cận Mạnh Phàm là có mưu đồ khác chứ? Thật ra em…”

“Anh biết.” - Từ Nghi ngắt lời cô, ngồi thẳng dậy, đỡ lấy bả vai cô

- “Có điều Điềm Điềm à, đây cũng là ý của anh. Đừng đi thăm chị ấy
nữa.”

Trong ngọn đèn mờ nhạt, Chử Điềm nhìn vào mắt anh, thấy bản

thân mình bé nhỏ và có chút sợ hãi. Tuy cô bị nỗi tò mò sai khiến
đến thăm Mạnh Phàm, nhưng qua lại một khoảng thời giam, cô phát
hiện thật ra cô ấy là một cô gái tốt. Vì vậy cô mới có chút mềm lòng,
cô muốn cô ấy khoẻ mạnh, cũng hy vọng cô ấy và Từ Nghi không hề
dính líu đến nhau nữa. Thật ra cô không thể nói rõ suy nghĩ trong
lòng mình, nên càng không biết phải giải thích với người khác thế
nào. Trên thực tế cô đã quyết định không đến bệnh viện nữa, nhưng
giờ phút này nghe Từ Nghi nói vậy, cô vẫn có chút không dằn lòng
được hỏi:

“Tại sao? Tại sao anh không muốn em đi?”

Như trong dự liệu, Từ Nghi không trả lời cô. Chử Điềm không

nén được thất vọng, trong đầu cô đột nhiên hiện lên một ý niệm
khiến cả người cô lạnh run. Cô nhìn Từ Nghi, sắc mặt thay đổi hoàn
toàn:

“Tối nay có phải anh trở về vì chuyện này không?”

Chử Điềm thề, nếu như chuyện này lại xảy ra một lần nữa, cô thật

sự, thật sự, thật sự không để ý đến anh nữa. May là lúc này Từ Nghi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.