BẦY HẠC - Trang 422

Theo phản xạ, Chử Điềm lập tức phủ nhận giả thiết này.

“Đã khẳng định vậy rồi cậu còn lo lắng gì nữa?” - Hà Tiêu cười -

“Được rồi, theo mình thấy cậu đúng là lo sợ không đâu. Cậu không
thể nào dự đoán được tất cả mọi chuyện xảy ra trong tương lai, đời
còn dài mà, hiện tại sống vui vẻ là quan trọng nhất.”

Bị dạy dỗ một trận, Chử Điềm tức giận cúp điện thoại. Suy nghĩ

một lát, cô lại cảm thấy lời nói của Hà Tiêu vô cùng có lý, người duy
nhất có thể tổn thương cô cũng chỉ có Từ Nghi thôi. Anh là áo giáp
của cô cũng là yếu điểm của cô. Nhưng cô lại chắc chắn anh không
biết như vậy. Hiện tại người duy nhất khiến cô có thể tin tưởng
không che giấu gì cũng chỉ còn mỗi mình anh.

Ngày hôm sau, Chử Điềm phải đến công ty từ sớm. Lão Lưu

trưởng phòng gần đây rất có ý kiến với việc cô luôn đi trễ về sớm,
không để tâm làm việc, cô không dám chểnh mảng tiếp nữa.

Phùng Kiêu Kiêu đến nơi trễ, đúng giờ mới vào văn phòng, nhìn

thấy cô lập tức kêu lên:

“Người đẹp Chử đến rồi, sao mình có cảm giác một ngày không

gặp như cách ba thu nhỉ.”

Chử Điềm cười khúc khích đáp lại:

“Lượn đi bà cô.”

Mở máy tính lên, Phùng Kiêu Kiêu khoanh tay quay người lại

quan sát cô nàng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.