BẦY HẠC - Trang 424

“Em chẳng tin anh rỗi hơi vậy đâu.”

Tuy cô đã nghĩ thông suốt, nhưng ngoài miệng vẫn không dễ

dàng tha cho người khác như vậy.

“Không lừa em, tối nay anh về nhà.” - anh nói, bất chợt hỏi - “Kỳ

đặc thù vẫn chưa đến đấy chứ?”

Anh hỏi chẳng ngần ngại như thế, Chử Điềm quẩn bách quay

người chỉ muốn đập đầu vài cú vào cây ngô đồng.

“Anh đứng đắn chút có được không?” - nói lời này, mặt cô đỏ

bừng bừng, hồi lâu mới trách mắng anh một câu - “Đáng ghét.”

Nghe giọng cô như vậy, Từ Nghi xác định cô đã hoàn toàn hết

giận rồi, mới nói:

“Được rồi, không trêu em nữa, nói với em chuyện đứng đắn.”

“Chuyện gì?”

Từ Nghi cất tiếng ho rồi nói:

“Ngày hai mươi tháng sau, sư đoàn định tổ chức liên hoan văn

hoá quân doanh, nói là mời người nhà cùng đi tham gia, em có
muốn đến không?”

“Không đi.”

Cô dẩu môi từ chối không chút nghĩ ngợi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.