BẦY HẠC - Trang 426

“Con người anh thật đáng ghét.”

Nói xong cô cúp điện thoại ngay. Tối đó, Chử Điềm vừa tan sở đã

vội vàng về nhà. Lúc Từ Nghi về cô đã tắm rửa xong, nằm lên
giường nhưng vẫn chưa ngủ. Tất cả động tĩnh của anh cô đều nghe
rõ mồn một. Đầu tiên là đẩy cửa phòng ngủ ra xem, sau đó đi tắm
rửa.

Chử Điềm thấy hơi hồi hộp một cách khó hiểu, quấn góc chăn.

Tâm trạng vẫn chưa ổn định lại thì Từ Nghi đã tắm xong đi ra. Giữa
tiết trời tháng Mười mà anh chỉ mặc chiếc quần sọt thể thao, thân
trên để trần.

Chử Điềm hãi hùng ngay từ khoảnh khắc vừa mới trông thấy

nhưng Từ Nghi hoàn toàn không cho cô có cơ hội cất lời, vừa xốc
chăn lên đã lập tức đè xuống. Chử Điềm quá biết rõ người này ở trên
giường là người thế nào, luống cuống tay chân trốn tránh anh, hai
tay bị anh tóm chặt đặt lên đỉnh đầu.

“Làm gì vậy…”

Tuy trong lòng cô cũng rất chờ đợi, nhưng mỗi lần việc trút xuống

đầu vẫn hơi sợ hãi. Tiếp theo cô hoàn toàn không nói ra lời, miệng bị
đè chặt, môi lưỡi quấn quýt, cả người như có từng dòng điện chạy
qua. Cô không nhịn được run lên, theo bản năng khép chặt hai chân.

Sau khi hôn hồi lâu, tất cả sức lực phản kháng của cô đều biến

mất. Từ Nghi thả lòng vòng kiềm hãm, men theo cằm cô hôn xuống
dưới, một tay ghìm chặt eo cô, một tay vội vàng tách hai chân cô ra.
Chử Điềm cảm thấy ngượng hết sức, hai tay vô thức luồn vào tóc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.