BẦY HẠC - Trang 455

“Có thể con không để bụng chuyện này, vậy con cũng không để ý

đến tình cảm của cậu ta đối với Mạnh Phàm sao? Một thằng nhóc
như cậu ta nếu không phải thích một cô gái, liệu có chịu mặc quân
phục của người anh đã chết đi dỗ dành cô ta không? Đành lòng bỏ
hết công việc để chịu đựng nhục nhã không? Chịu hôn cô ta ngay
trước mặt ba mẹ người ta không? Có chịu không? - nói lời cuối cùng,
Chử Ngật Sơn gần như gào lên - “Có thể con không tin ba, nhưng
đây là những việc do chính miệng mẹ Mạnh Phàm nói, con cũng
không tin sao? Điềm Điềm, con đừng giả bộ ngốc nghếch.”

Đối mặt với vẻ hùng hổ doạ người của Chử Ngật Sơn, Chử Điềm

như bị giáng một gậy vào đầu, hoàn toàn đần độn. Cô vẫn duy trì tư
thế ngồi ban đầu, ngơ ngác nhìn Chử Ngật Sơn, không thể thốt lên
dù chỉ một câu.

Chử Ngật Sơn kiềm nén không được thở hổn hển, hồi lâu mới

khống chế được tâm trạng. Tuy nhiên nhớ đến vẻ Từ Nghi thề son
sắt trước mặt ông ta hồi trước thì lại tức không biết trút vào đâu.

“Mẹ kiếp, khốn nạn vô liêm sỉ, ba đã biết nó chẳng phải thứ tốt

gì.”

“Ông không được mắng anh ấy.”

Chử Điềm đột nhiên bộc phát, tiếng nói lanh lảnh doạ Chử Ngật

Sơn giật mình. Ông ta nhìn con gái với vẻ khó tin, chỉ thấy hai mắt
cô đỏ bừng, ánh mắt lạnh lùng như ngâm trong băng tuyết, nhìn ông
ta như nhìn kẻ thù.

“Tôi thật sự hận ông.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.